Nhưng dù trên tay đã nhận được kết quả ưng ý, Mạc Đình Quân nhìn Nhữ Y run rẩy, hai vai cô run lên cầm cập, lại vẫn hỏi anh câu hỏi lúc trưa.
Cô đang lo sợ? Bộ dạng đang giấu diếm điều gì này... Mạc Đình Quân lạnh mặt.
"Được rồi" Mạc Đình Quân buông lỏng mi tâm, nhưng đôi mắt đen nghiêm lại mờ ám "Tôi còn có việc, hôm nay sẽ về trễ."
Mạc Đình Quân xoay đầu rời khỏi phòng tắm, âm giày tây gõ trên mặt sàn lộp cộp xa dần đến khi mất hút, cảm giác anh đã đi?? Lăng Nhữ Y cầm lấy điện thoại, nước mắt như mưa chảy xuống, cô ấn vào một số gọi đi.
Đợi đầu dây bắt máy, nước mắt cứ chảy liên tục, Lăng Nhữ Y chùi nước mắt, nhưng càng chùi thì nước mắt trên đôi mi cô càng vấy ra nhiều hơn. Cô nhịn không xuống được nước mắt, tâm thất đau đớn run rẩy, Lăng Nhữ Y bật ra tiếng khóc rên rỉ, cả cơ thể xụp đổ ngồi bệt xuống đất.
Vừa hay, đầu dây đã bắt máy.
"Tớ nghe đây..." Đầu dây nghe thấy âm thanh sụt sịt, tiếng nấc đến đau lòng, Thu An vội vàng lo lắng "Nhữ Y, cậu sao vậy?"
Lăng Nhữ Y nức nở bật khóc, tay cầm điện thoại tay chặn trên đôi mi, nhưng đôi mi bỏng rát cứ chảy xuống dòng lệ chua xót, giọng cô bị nghẹn, tắt nghẽn ở lồng ngực khiến cho lời nói cất ra khó khăn.
"Cậu... Làm ơn... Bao nhiêu tiền cũng được... Làm ơn tìm chị về đây đi..."
Cô không cần biết sẽ tốn bao nhiêu tiền, cô chỉ cần Lăng Nhữ Nhi ngay lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-gio-dong-am-ap/394298/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.