Lúc Thái Y Linh về đến biệt thự, anh vẫn chưa về. Cô nhìn đồng hồ thấy đã gần bảy giờ tối. Đúng ra giờ này Từ Hồng Quân đã phải có mặt ở nhà.
Mọi lần anh có việc về trễ, đều sẽ nhắn tin cho cô biết. Điện thoại của Y Linh lúc này không có tin nhắn mới nào từ anh.
Cô khẽ nhíu mày, có chút lo lắng cho Hồng Quân. Nhưng rồi Y Linh tự trấn an bản thân, có thể tâm trạng cô đang căng thẳng nên đã suy nghĩ quá nhiều. Biết đâu chỉ là anh rất bận không tiện báo với cô.
Cô lắc đầu, cố xua đi nỗi bất an. Hôm nay Y Linh thật sự cảm thấy rất mệt mỏi. Cô đi thay quần áo rồi ngả lưng xuống giường, suy nghĩ mông lung đến câu chuyện ở tiệm cà phê.
Bây giờ phải làm gì thì mới vẹn cả đôi đường đây?
Nếu Hồng Quân ở ngay cạnh cô lúc này, nhìn thấy vẻ mặt không vui của cô, nhất định anh sẽ ôm cô vào lòng mà vỗ về. Dù anh có thật lòng hay không, Y Linh vẫn thấy bản thân thật sự được an ủi.
Y Linh chốc lát lại đi xuống phòng khách, vẫn không thấy bóng dáng của anh đâu.
Dì Châu thấy cô cứ sốt ruột ngóng ra cửa nên đi đến gần, ân cần mà hỏi:
- Cũng muộn rồi, cô Y Linh có muốn ăn tối trước không? Để dì vào bếp chuẩn bị cho.
Y Linh lắc đầu bảo muốn đợi anh về cùng ăn. Dì Châu lắc đầu ái ngại, xin phép lui về bếp không làm phiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-em-noi-loi-yeu-anh/2572201/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.