Dùng bữa xong, Quân Dao quyết định đi dạo một vòng xung quanh biệt thự.
Biệt thự Lục Đình diện tích lớn, rộng rãi, lại nằm trước bãi biển Côn Lam xinh đẹp, từ cửa sổ tầng hai Quân Dao đã có thể nhìn thấy cảnh biển. Nhưng hôm nay cô mới được tận mắt ngắm nhìn và đắm mình trong không gian tuyệt diệu này.
Sân sau biệt thự vô cùng rộng, cao hơn so với bãi cát phía dưới khoảng 2 mét, có bậc thang bằng đá để đi xuống bãi biển. Sân lót đá chống trơn sáng màu, đá tảng từng cục to lớn chêm vào che đi góc cạnh của viền sân, tạo nên một mảng sân rộng cảm giác như được tạo ra bởi tự nhiên.
Sân sau còn có một hồ bơi to, trên sân là một dàn ghế hồ bơi, cách đó khoảng 20 mét là một khu gồm nhiều bàn ghế đơn giản, có vẻ là dùng khi tụ tập mở tiệc ăn uống ngoài trời. Tất cả đều được che chắn bởi mái che dù xếp lớp.
"Căn biệt thự này, nhìn chỗ nào cũng thấy ưng ý" - Quân Dao chiêm nghiệm tán thưởng.
Quân Dao lười nhác nằm đại lên một cái ghế hồ bơi, vừa cầm điện thoại lên thì ông ngoại đã gọi đến. Quân Dao bắt máy: "Alo, ông ngoại"
"Sao rồi? Cháu ở đó thấy thế nào?"
Quân Dao tít mắt: "Tốt lắm ạ"
Ông cụ Chung Đức bật cười, có phần ngạc nhiên
"Quen rồi sao. Cháu thấy thằng nhóc Viên Lục đó thế nào?"
"Cũng được ạ"
Ông cụ cười lớn, nói
"Haha, tốt. Ông ngoại mong cháu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-anh-nhan-ra/2931548/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.