Bữa tối thịnh soạn được bày biện đầy đủ trên bàn.
Viên Lục đang yên vị bên bàn ăn, lấy muỗng nĩa khiêm tốn ngồi ăn. Đẹp trai nên làm gì cũng đẹp.
Quân Dao đi đến kéo ghế ngồi vào bàn ngay ngắn. Ngủ một giấc mấy tiếng đồng hồ, bây giờ thấy đồ ăn bày trước mặt bụng lại siết lên cồn cào.
Buổi tối hôm nay Quân Dao vinh dự được Viên tổng "chiêu đãi" món súp gà. Súp gà thanh đạm được nấu bằng nước luộc gà, thịt gà xé sợi lẫn vào dày đặc, nêm nếm gia vị rất vừa ý, không mặn không nhạt, ấm ấm ăn vào lúc bụng đang sôi sục thật sự rất hạnh phúc.
Nhưng Viên Lục để ý thấy cô tiểu thư trước mặt cụp mắt nhìn xuống chén súp vừa được bưng ra lại chau mày, tay phải cầm muỗng chực đưa vào múc súp rồi lại thôi.
"Sao vậy?" Anh hỏi
"Tôi không ăn được ngò"
"Phiền quá đấy"
Viên Lục vừa nói vừa đưa chén của mình qua chỗ cô: "Ăn của tôi đi"
Cô trố mắt nhìn anh, siêu ngạc nhiên khi thấy chén súp của anh không có ngò trong đó: "Lục gia cũng giống tôi sao?"
Viên Lục chau mày. Lục gia? Cách gọi quái quỷ gì vậy?
"Tôi để riêng, chưa cho vào"
Quân Dao gật đầu à một tiếng, nhận lấy chén súp đưa tới rồi chuyển chén của mình cho anh.
Quân Dao thấy hơi vui vui, định được voi đòi tiên
"Lục gia ~ tôi cũng không ăn được ngô"
Viên Lục nghe thấy chẳng thèm nhìn cô một cái, cúi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-anh-nhan-ra/2931543/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.