Viên Lục nhẹ nhàng kéo cổ tay Quân Dao đi đến trước xe không chút gấp gáp. Quân Dao vẫn còn rất xấu hổ vì việc vừa rồi, hai bàn tay đan lại, hai ngón cái chụm chụm vào nhau hiện lên vẻ bối rối hỏi
"Tôi về cùng Viên tổng sao?"
Viên Lục xoay người lại nhìn cô, đút hai tay vào túi quần, không đáp mà hỏi ngược: "Chứ cô muốn đi bộ về à?"
Quân Dao biết thân biết phận, thấy Viên Lục mở cửa xe cho mình, cô liền cúi người ngồi vào ghế lái phụ.
Xe chạy được 5 phút, Viên Lục vừa lái xe vừa hỏi: "Làm sao quen Hạ Viêm?"
Quân Dao nghe hỏi thật thà trả lời: "Anh ta đến bắt chuyện trước, không quen"
"Vệ sĩ đâu?"
"Hôm nay tôi đi với bạn nên bảo anh ta không cần đi theo"
Trong xe im lặng.
Đến đoạn dừng đèn đỏ, Viên Lục quay sang nhìn cô, chỉ là một cái nhìn đánh giá bình thường. Nhưng Quân Dao không hiểu rõ về con người anh, hiểu lầm anh đang thắc mắc về việc bỗng dưng mọc ra một "bạn gái" khi nãy, vội lên tiếng giải thích
"Khi nãy, tôi có hơi không chú ý nên nói bậy, Viên tổng đừng để trong lòng"
"Tôi để trong lòng cái gì cơ?"
Viên Lục mặt lạnh như nước đá, vờ như không hiểu mà hỏi lại cô.
"Không có gì!" Quân Dao thật muốn tìm đại một cái lỗ mà chui xuống. Cô quay mặt qua cửa kính ô tô, lẳng lặng ngắm nhìn quang cảnh bên đường.
Biền Thành là thành phố lớn phát triển vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-anh-nhan-ra/2931540/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.