Mặc dù Thẩm Quân Tắc có ý nghĩ kích động muốn “nhét Tiêu Tinh vào bao tải ném ra khỏi trái đất”, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, chiều hômsau anh vẫn bực tức lái xe đến cửa khách sạn.
Lần trước ở sân bay đã vì sai sót mà đắc tội với Tiêu Tinh, nếu lần này lại đắc tội với cô trong thân phận của Jesen thì anh sợ rằng cô nàng này nhất thời kích động sẽ lấydao gọt hoa quả đâm vào ngực mình.
Huống hồ chuyện đau đầu vẫn còn ở phía sau. Ông nội yêu quýTiêu Tinh giống như cháu gái của mình. Cho dù anh không sợ đắc tội vớiTiêu Tinh thì vẫn phải suy nghĩ đến cảm giác của ông nội mắc bệnh caohuyết áp…
Đột nhiên Thẩm Quân Tắc phát hiện, từ sau khi Tiêu Tinh xuấthiện, những tháng ngày bình yên phẳng lặng của anh bắt đầu biến thànhnước sôi lửa bỏng, lúc thì núi tuyết tan chảy, lúc thì núi lửa phuntrào, vô số kích thích dữ dội lúc nào cũng thử thách giới hạn chịu đựngcủa anh, các dây thần kinh trong não gần như đều căng lên, bất kỳ lúcnào cũng có thể đứt “phựt”, trước một hành động bất ngờ nào đó của TiêuTinh.
Thẩm Quân Tắc lái xe đến cửa khách sạn trong tâm trạng rấtkhông vui vẻ. Tiêu Tinh đã đứng chờ ở đó từ rất lâu. Hôm nay cô lại mặcchiếc váy liền trắng muốt, đuôi váy có những hoa văn nhỏ hình gợn sóng,chiếc kẹp tóc màu xanh da trời đơn giản kẹp một phần tóc mái lên đỉnhđầu, để lộ cái trán nhẵn bóng. Nhìn từ xa, cái vẻ ngây thơ trong sángấy… khiến người ta “choáng ngợp”.
Nhưng không biết vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-mot-ngay-nang/100374/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.