rong suốt cuộc đời, Thẩm Quân Tắc chưa bao giờ gặp cảnh tượng khó xử như thế này. Lúc này, Tiêu Tinh và Tạ Ý đang ôm nhau rất thắmthiết, nói từ chuyện tiểu học đến chuyện cấp hai, từ chuyện cấp hai đếnchuyện cấp ba, khó khăn lắm mới kết thúc chủ đề thi đại học đáng ghétrồi lại tiếp tục phát triển theo hướng đại học. Đường phố người qua kẻlại, Thẩm Quân Tắc giống như cây cột điện đứng một bên, giúp Tiêu Tinhvà Tạ Ý che chắn ánh mắt tò mò của vô số người qua đường. Thú thực, nếukhông phải anh có sức chịu đựng phi thường thì lúc này anh đã xông lênkéo hai người trước mặt mình ra, một người ném ra Thái Bình Dương, mộtngười ném ra Đại Tây Dương. Đùa cái kiểu gì chứ? Diễn viên mà A Kiệt mời tới lại là bạn thanh mai trúc mã của Tiêu Tinh, gắn bó keo sơn? Thậmchí còn có chút thân mật thái quá?Thấy hai người trước mặt tươi cười hớn hở nói chuyện không ngừng, trong lòng Thẩm Quân Tắc cảm thấy rất bựcbội, cảm giác ấy giống như “mất cả chì lẫn chài”.
Thẩm Quân Tắc đang suy nghĩ không biết nên chữa cháy như thếnào, đột nhiên trước mắt sáng rực, chỉ thấy cách đó không xa, cậu emtrai ngốc nghếch Thẩm Quân Kiệt đang tươi cười đi về phía mình. ThẩmQuân Tắc nắm thời cơ, bước một bước lên trước, tươi cười với cậu em trai đang đi về phía mình:
“Thẩm Quân Tắc, thật trùng hợp, sao cậu lại đến đây”.
Lời nói của anh giống như ném chiếc máy làm lạnh vào đámđông, khiến ba người có mặt ở hiện trường bỗng chốc hóa đá. Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-mot-ngay-nang/100373/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.