Yo, gặp "cha vợ tương lai" như thế nào rồi?
Tạ Hàm Ưng vốn đã chờ sẵn bên ngoài bãi đổ xe cho nên khi vừa nhìn thấy Phạm Thụy Nghi liền nổi hứng trêu chọc.
- Miệng càng lúc càng rãnh?
Phạm Thụy Nghi nhíu mày. Ánh mắt không có chút gì gọi là độ ấm.
- Ây da, tôi chỉ nói sự thật thôi mà! Cậu có cần đáng sợ đến vậy không? Thật là tổn thương mà?
Người kia tỏ ra đáng thương bĩu môi oán trách.
- Mà nói gì thì nói, cậu còn nợ tôi một lời cảm ơn đó!
Tạ Hàm Ưng cười đắc chí hớn hở.
- Ơn? Tôi cần nợ tên ngốc như cậu sao?
Phạm Thụy Nghi vô cảm đáp, sau đó nhanh chóng mở xe mà bước vào.
Cạch!
- Nè, cậu đúng là đồ vong ơn! Chính ông đây thay cậu trừng trị đám người kia mà lại nói như thế! Chậc, chậc, đúng là khiến người khác không khỏi khóc trong lòng mà!
Tạ Hàm Ưng cũng rất thoải mái mà tiến vào xe ngồi, cậu cũng không quan tâm rằng người kia có cho phép hay không. Gì chứ, tên mặt lạnh này hành cậu lâu như vậy, cậu đây chẳng phải dạng hiền lành đâu nha!
- Còn sống chứ?
Phạm Thụy Nghi hỏi một cách nhẹ bâng tưởng chừng như đó chỉ là chuyện nhỏ nhặt.
- Chỉ là trừng trị một chút, cậu tưởng ông đây muốn vào tù ăn cơm à?
Tạ Hàm Ưng trừng mắt nói.
- Tôi tưởng cậu không sợ?
"......"
Tên khốn kiếp!
Ông đây nguyền rủa cậu cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-mot-mai-nang-den/2942408/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.