Người phụ nữ nghe Tạ Hàm Ưng nói cũng không lên tiếng phản bác. Bà biết rõ những gì y nói đều đúng sự thật.
Việc chần chừ của Thụy Nghi không phải lần đầu tiên. Càng rõ ràng hơn là chuyện của ba năm trước.
- Dạo này ông ta có động tĩnh gì không?
- Không có gì khác lạ, cả công việc làm ăn cũng không gặp vấn đề gì. Chỉ có điều nội bộ cổ đông đang xảy ra vấn đề với nhau.
- Thụy Nghi đã biết?
- Vâng.
Người phụ nữ trầm ngâm, ánh mắt một lần nữa đặt lên người họ Tạ.
- Thời gian này, nhờ con trông coi nó!
- Con biết rồi, nếu không còn gì thì con đi trước!
Tạ Hàm Ưng nói xong liền cúi đầu cháo bà tiếp đó là rời khỏi phòng.
- Hiểu Thịnh, món nợ của tôi, lại tăng lên rồi...
.........
Mấy ngày sau....
- A Thần, mau vài đi con, mẹ nấu nhiều món con thích lắm!
Ninh Thủy Nhi đang nấu nướng trong bếp thì nghe người giúp việc nói Dương Thần đến liền không ngăn được sự hào hứng. Bà ta chẳng giấu nỗi niềm vui mà nhanh chóng nhờ người trong giùm nồi canh, tiếp đó là vội vã chạy ra ngoài gặp cậu.
- Mẹ!
Dương Thần mỉm cười đôi con ngươi đen láy khẽ động. Cũng lâu rồi, cậu không đặt chân về nhà...
Giờ nhìn lại quang cảnh nơi đây, đúng là không kiềm được nỗi nhỡ.
- Trời ơi, thằng bé này sao lại xanh xao như vậy? Có phải là ăn không đủ bữa hay không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-mot-mai-nang-den/2942387/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.