Hửm, anh trai, sao vậy? Trông anh có vẻ là lạ?
Dương Mỹ Lệ hôm nay tâm trạng đột nhiên phấn chấn khác xa với ngày thường.
Bà ta vớ lấy sợi dây chuyền trên cổ mân mê, ánh mắt khẽ liếc nhìn Dương Quyền Triết rồi nhướng mày hỏi.
- Không có gì.
Dương Quyền Triết xua tay, giọng nói có đôi phần mệt mỏi.
- Thật sao? Hay là vì chị dâu chết rồi nên anh cảm thấy đau lòng?
Dương Mỹ Lệ vẫn tiếp tục mân mê sợi dây chuyền như cũ nhưng ánh mắt lại sắc bén tựa dã thú nhắm thẳng vào con mồi.
"......."
Dương Quyền Triết im lặng.
Bầu không khí cũng vì vậy mà trở nên lặng thing đến rợn người.
Dương Mỹ Lệ khẽ cười, ánh mắt hờ hững nhìn về phía anh mình.
Giọng nói ma mị pha chút bí ẩn từ từ vang vọng.
- Nếu như chị dâu biết anh lo cho chị ấy thì không biết sẽ có thái độ thế nào? Nhưng mà tiếc thật....chị ấy lại không có phước phần để thấy được...đúng là đáng tiếc mà!
Tỏ vẻ thương tiếc nhưng trong ánh mắt Dương Mỹ Lệ lại chẳng có chút gì gọi là buồn bã hay tưởng niệm.
Ninh Thủy Nhi ơi Ninh Thủy Nhi, chị có nhìn thấy không, anh trai tôi đang nhớ đến chị đấy?
Ở dưới đó, chắc hẳn chị sẽ rất cảm động phải không?
..............
- Cô Diệp, cậu chủ...
Tạ Hàm Ưng sau khi bỏ đi cả một ngày liền trở về chỗ Dương Thần.
Giọng nói y có chút khàn, cứ như là vừa hút rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-mot-mai-nang-den/2942324/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.