"Bà ta khóc sao?"
Tạ Hàm Ưng nhíu mày như không tin vào mắt mình. Dương Mỹ Lệ lại đang cắn lấy đôi môi tái nhợt của bản thân để ngăn cản nước mắt trào ra?
Bà ta...rốt cuộc là đang bị cái gì?
- Hàm Ưng, mau đi thôi!
Tiếng của Phạm An An bên ngoài vọng vào.
Không suy nghĩ về người đàn bà này nữa, y cũng xoay lưng rời đi và để lại bà ta một mình cô độc trong ngôi nhà lạnh lẽo đang bao bọc bởi sự chết chóc.
Dương Mỹ Lệ lúc này lại khẽ nhìn lên trần nhà một cách mơ hồ. Nước mắt không ngừng chậm rãi rơi xuống.
Đây là trả giá đi? Chị nói xem....có phải đây là vì tôi phản bội lòng tốt của chị cho nên đến cuối cùng lại bị trời phạt hay không....
..........
- Bên phía Dương Thừa Nam sao rồi?
Phạm An An nhìn hắn hỏi.
- Có vẻ như bà nội anh ta đã biết trước chuyện Lâm Gia Thi sẽ đến gặp mình.
Nhìn tin nhắn được gửi đến, hắn nhíu mày trong lòng có chút nghi hoặc.
Không phải Lâm Gia Thi rất hận gia đình đó sao? Vậy cớ gì tên kia lại mạo hiểm để bà của mình gặp gỡ bà ta?
Phải chăng đây là chủ ý...của Hoàng Kỷ Hạ?
- Xem ra ân oán của họ cũng đã đến lúc giải quyết. Chuyện còn lại chúng ta không nên xen vào...
Phạm An An như hiểu ra gì đó liền nói với cháu của mình.
Thế lực bên Dương Thừa Nam chẳng phải yếu kém gì. Chưa kể đến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-mot-mai-nang-den/2942305/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.