Đến nơi rồi, vào thôi!
Chạy một đoạn dài, cuối cùng Phạm Thụy Nghi cũng dừng xe.
Hắn nhanh chóng tháo dây an toàn, rồi mở cửa bước ra bên ngoài.
Cạch!
- Đi thôi!
Đưa tay về phía cậu, hắn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn sau đó dắt cậu đến trước cổng căn nhà rộng lớn.
- Đây là...
- Nhà của anh.
Nói xong liền nắm tay cậu cùng bước vào.
- Ây dô, cậu chủ nhỏ!
Vừa mới bước vào nhà liền nhìn thấy Tạ Hàm Ưng đang đi lại.
- Anh Hàm Ưng!
Cậu mỉm cười lên tiếng.
- Không phải cậu nói ở trong bếp chuẩn bị à?
Hắn cau mày hỏi.
- Hỏi dì ấy! Ông đây muốn phụ nhưng dì ấy lại không cho!
Nhắc đến đây, Tạ Hàm Ưng liền trông có vẻ không phục.
Gì chứ, y đây nấu ăn cũng rất tốt đó nha! Thế mà lại không cho y vào bếp, đúng là khinh người quá đáng!
- Cái thằng nhóc như cháu đừng có khua tay múa mép! Cháu có nhớ lần trước nhà này xém cháy là nhờ ai không hả?
Một giọng nói phụ nữ khoảng chừng bốn mươi trong bếp bỗng truyền ra.
- Lúc đó là cháu vô ý thôi!
Bị vạch trừng, Tạ Hàm Ưng xấu hổ lớn tiếng phản biện.
Phạm Thụy Nghi cau mày, sau đó bảo Dương Thần đứng đợi mình rồi đi nhanh vào bếp.
Thấy thái độ của hắn, Tạ Hàm Ưng cũng dễ dàng nhận ra điều gì đó.
Cũng lâu rồi nhưng cậu ấy vẫn chưa thoát khỏi bóng ma tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-mot-mai-nang-den/2942288/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.