🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chú hỏi Thụy Nghi hả? Cậu ấy đang ở chỗ tảng đá Lam ấy!



- Đá Lam? Nó quay lại làm gì?



Người kia gằn giọng hỏi.



- Cậu ấy hả....hình như là đánh rơi vật gì đó, trong có vẻ gấp lắm..



Tạ Hàm Ưng lẩm bẩm, trên nét mặt hiện rõ nét ngu ngơ.



- Vậy sao....được rồi ăn nhanh lên!



Chú Thất nghe được câu trả lời liền nhẹ nhàng thở ra một hơi sau đó vội quay lưng, ánh mắt hướng về những người anh em của mình.



- Mọi người sao vậy nhỉ?



Tạ Ưng Hàm thấy biểu cảm của mọi người cứ có gì đó cấn cấn nhưng lại không biết phải nói ra sao.



..............



Sột soạt!



- Nè nhóc, đang kiếm gì đó?



Viễn A Thất - hay còn gọi là chú Thất nhìn bóng lưng Phạm Thụy Nghi khẽ hỏi.



- Chỉ là....một món đồ lặt vặt mà thôi...



Phạm Thụy Nghi mím môi, sau đó tiếp tục việc tìm kiếm của mình.



- Đồ lặt vặt mà cất công đến vậy sao?



Viễn A Thất cười cười rồi ngồi xuống một phiến đá bên cạnh nhìn hắn.



- Nè Thụy Nghi! Cậu biết tôi bao nhiêu năm rồi?



Viễn A Thất nhìn chằm bóng lưng hắn, ánh mắt bỗng có chút kỳ lạ.



- 5 năm.



Phạm Thụy Nghi chậm rãi trả lời.



- Vậy chắc cậu cũng biết cách làm việc của tôi phải không?



"........"



- Thụy Nghi, điều quan trọng nhất trong cuộc sống này là có ơn tất trả! Dù cậu có là một thằng lưu manh đầu đường xó chợ cũng không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-mot-mai-nang-den/2942132/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chờ Một Mai Nắng Đến
Chương 13: Ơn nghĩa
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.