Là... quá ư?
Ôn Từ cúi đầu, ngón tay vuốt ve vòng ngọc phỉ thúy bóng loáng, vẫn cảm thấy không tưởng tượng nổi.
Phi thúy băng thuần khiết như vậy chắc chắn không rẻ, mà chiếc vòng này còn thanh mánh tinh tế, hắn là vòng mỹ nhân. Hiển nhiên người tăng món quả này đã tốn nhiều tâm tư.
Ôn Từ mờ mịt ngẩng đầu nhìn quanh, mơ hồ nghe thấy tiếng nước chảy róc rách. Cô đi theo tiếng động, nhìn thấy người đàn ông đang đứng cạnh bồn rửa tay.
Anh hơi cúi đầu, đang nghiêm túc rửa tay.
Dưới ánh đèn, mười ngón tay với khớp xương rõ ràng như được mạ một tầng ánh sáng ngọc ngà.
Nhìn khung cảnh này, Ôn Từ bỗng nhớ tới bàn tay mình từng nắm lấy trong rạp chiếu phim, rất ấm áp, rất rộng lớn, lòng bàn tay có vài vết chai mỏng, hắn là dấu vết lưu lại lúc làm việc.
Họ từng áp mười ngón tay vào nhau, suýt nữa thì đã nắm tay nhau.
Tiếng nước chảy bỗng im bắt.
Ôn Từ bỗng hoàn hồn, hít sâu một hơi.
Chưa đợi cô lên tiếng, Thịnh Kinh Lan đứng đằng trước đã nhận ra sự tồn tại của cô từ lâu, chủ động mở miệng: "Ngủ dậy rồi à?"
Ôn Từ hơi nghẹn lời, đã báo ngồi với anh, muốn tận mắt chứng kiến cuốn sách cổ được phục hồi thành công, cuối cùng cô lại ngủ gật để một mình Thịnh Kinh Lan chiến đấu hăng hái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ma-em-them-hong/2821790/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.