Edit: Osicase
Beta: Tiểu Ngọc Nhi
Diệp Quân nhìn một chồng sổ sách chất cao như núi, thở dài thật dài,quay đầu trông mong nhìn về phía Mã Nghĩa đang cúi đầu, chỉ vào đống sổsách, run rẩy hỏi: “Mã Nghĩa Mã đại tổng quản, ngươi xác định đây là sổsách ta phải xử lý sao?” Không phải chứ, đây không phải là muốn mạng của nàng sao!
Mã Nghĩa nhìn trời nhìn đất nhưng không chịu nhìn Diệp Quân Lan, sắcmặt cung kính, giọng nói bình tĩnh, trả lời: “Đúng vậy, Thiếu phu nhân.” Thật ra thì những thứ này vẫn còn thiếu!
“Tổng quản đại nhân, có thể thương lượng hay không?” Diệp Quân Lan nhìn tổng quản cẩn thận từng ly từng tý hỏi.
“Thiếu phu nhân xin cứ nói thẳng, Mã Nghĩa nghe.” Mã Nghĩa cung kính trả lời, Thiếu phu nhân người cứ hỏi đi.
“Cái đó, ta không muốn quản lý mấy chuyện này!” Diệp Quân Lan xem xét tổng quản, cúi đầu nhanh chóng nói.
“Không được! Thiếu phu nhân là chủ mẫu tương lai của Mã phủ. . . . . . (lược bỏ một ngàn chữ)” Mã Nghĩa bắt đầu mặt không thay đổi giải thích.
Trời ạ, nàng không muốn nghe! Diệp Quân Lan bất đắc dĩ ngã sấp trênbàn, Tu Nhân, chàng mau tới cứu ta, ta sắp bị nước bọt dìm chết.
“Thiếu phu nhân, động tác của người bây giờ rất không nhã nhặn, làmột nữ tử. . . . . . (lược bỏ hai ngàn chữ)” Mã Nghĩa tiếp tục bàigiảng, mặt vẫn như cũ không thay đổi chút nào.
“Ta biết rồi, Mã tổng quản, ta hiện tại sẽ bắt đầu xử lý sổ sách,ngài uống nước.” Diệp Quân Lan lập tức ngồi dậy, rót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hoi-chon-quan-ve/1615204/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.