Mấy ngày sau, Chúc Anh Tề nói lời cáo biệt với Diệp Quân Lan, muốnrời đi, nhân tiện dẫn Chúc Anh Đài theo, thân phận của Chúc Anh Đài đãbị lộ, không thích hợp ở lại thư viện Ni Sơn nữa.
Chúc Anh Đài vốn không muốn, nàng vất vả lắm mới có được lưỡng tìnhtương duyệt, thề non hẹn biển cùng Lương Sơn Bá, sao có thể bỏ đi đượccơ chứ! Có điều ý Chúc Anh Tề đã quyết, dứt khoát hạ thuốc mê trong thức ăn của Chúc Anh Đài, kiên quyết dẫn nàng về nhà, Ngân Tâm thân là nhahoàn tất nhiên không thể nói được gì.
Lương Sơn Bá là người cuối cùng biết được Chúc Anh Đài đã rời đi, TứCửu nói với hắn, khi Chúc Anh Đài đi nửa chữ cũng không nhắn lại, điềunày khiến hắn rất thương tâm, thân thể lại yếu, lập tức ngã bệnh.
Chúc Anh Tề vốn không coi trọng Lương Sơn Bá, dẫn Chúc Anh Đài đichẳng qua cũng vì cắt đứt niệm tưởng giữa họ, tất nhiên phải quyếttuyệt, chẳng qua hắn không nghĩ tới, theo tính cách của Chúc Anh Đài,nếu có thể dễ dàng cắt đứt như vậy, thì nàng ta đã không đi đến bướcđường sau này, nhưng vì hắn quá lo lắng chuyện của muội muội, lại bịHoàng Lương Ngọc tổn thương nên tâm lực quá mệt mỏi, không còn sức đểnghĩ đến những chuyện khác nữa. Điều mà Chúc Anh Tề khi đó có thể làmđược chính là cố gắng hết sức để người nhà mình có được những điều tốtnhất, mà Lương Sơn Bá lại không thể cho Chúc Anh Đài những điều tốt nhất kia.
Một tháng sau, Diệp Quân Lan nhận được thư đại ca nhà mình gửi, bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hoi-chon-quan-ve/1615189/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.