“Chúc Anh Đài?” Không phải chứ, Chúc Anh Đài không phải là nam sao?Thế nào lại thành nữ, nghiêm trọng hơn là tại sao lại ở Chẩm Hà Lâu?Vương Lam Điền cảm thấy đầu óc của hắn sắp nổ rồi, ách ~ có lẽ là hắnnhìn lầm rồi, đúng, nhất định là vậy. Vương Lam Điền dụi dụi mắt, sau đó lại mở ra, nhìn khuôn mặt chính diện, ừ ừ, nhìn rất quen mắt! A! VươngLam Điền lảo đảo, ngã nhào trên đất, ngơ ngẩn cả người, hắn tuyệt đốikhông nhìn lầm, chính là Chúc Anh Đài, hắn ta là con gái?
“Ngươi không sao chứ?” Chúc Anh Đài chớp chớp đôi mắt to, rất vô tộikề sát vào mặt Vương Lam Điền, thấy hắn không nói gì, trong mắt bịt kínmột tầng sương mỏng, hít mũi một cái nước mắt liền rơi xuống.
Xong rồi, Vương Lam Điền không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ con gáikhóc, nhất thời luống cuống tay chân dỗ Chúc Anh Đài, vội vàng nói:“Này, này, Chúc Anh Đài, ngươi đừng khóc! Ta không sao, thật sự!”
“Thật?” Chúc Anh Đài vẻ mặt ngây thơ, khóe mắt ứa lệ, bộ dạngngươi-gạt-ta-ta-liền-khóc-cho-ngươi-xem. Vương Lam Điền gật đầu lia lịa, rốt cuộc Chúc Anh Đài ngốc thật hay giả ngốc? Chúc Anh Đài lập tức nínkhóc mỉm cười, ngây thơ nói: “Ma ma sẽ không đánh Vô Na, Vô Na không gây họa, Vô Na là một bé ngoan!” Vừa nói vừa bỏ chạy.
Bỏ lại một mình Vương Lam Điền ngơ ngác ngồi dưới đất, kia là Chúc Anh Đài, ông trời không đùa ta chứ?
“Gặp quỷ, gặp quỷ rồi!” Vương Lam Điền vọt thật nhanh vào phòng DiệpQuân Lan, cũng không để ý tới Mã Văn Tài, rót chén trà, uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hoi-chon-quan-ve/1615185/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.