Edit: Leticia
Beta: Tiểu Ngọc Nhi
“Văn Tài huynh, đừng lo lắng, Diệp gia muội tử là người tốt chắc chắn sẽ được trời giúp, không có chuyện gì đâu.” Vương Lam Điền nhìn Mã VănTài giờ phút này đang đứng bên ngoài y quán, sắc mặt trắng bệch âm trầm, đi tới vỗ vỗ vai hắn an ủi, “Huynh cũng mệt mỏi suốt đêm rồi, đi nghỉtrước đi!”
Mã Văn Tài không đẩy tay Vương Lam Điền ra, cũng không trả lời, trong mắt vốn trong trẻo lạnh lùng trầm tĩnh, bây giờ càng u ám, lộ ra vẻ khó lường, không biết đây có phải là yên bình trước bão táp hay không.
Hồi lâu, Vương Lam Điền mới nghe được giọng nói khàn khàn trầm thấp của Mã Văn Tài: “Không, ta ở chỗ này với muội ấy.”
Hiếm khi Mã Văn Tài ôn hòa nhã nhặn nói chuyện với hắn như vậy, nhưng giờ phút này trong lòng Vương Lam Điền không có chút mừng rỡ. Hắn nhìn y quán, nhớ tới thiếu nữ đang được trị liệu bên trong, lại nhìn Mã VănTài một thân chật vật vẻ mặt tiều tụy, thở dài, dặn dò Mã Thống đangđứng bên cạnh một chút, rồi xoay người rời đi. Được rồi, hắn cũng bậnrộn cả ngày, nên đi rửa mặt trước, sau đó chuẩn bị ít quần áo mang tới!
Mã Văn Tài cũng không để ý Vương Lam Điền rời đi, hiện tại trong đầuhắn vô cùng hỗn loạn, khủng hoảng, lo lắng, tức giận, tự trách, các loại tâm tình phức tạp xông lên đầu.
Hắn đứng bên ngoài y quán, lại không thể đi vào cùng nữ tử hắn yêumến, bởi vì Vương Lan phát hiện Quân Lan là nữ, liền cự tuyệt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hoi-chon-quan-ve/1615183/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.