Lạc Lạc từ tốn nếm thử một miếng, quả nhiên là hợp khẩu vị, xem ra đầu bếp nơi này tay nghề rất được.
Hai người đang vui vẻ thì người đối diện không khỏi khiến người ta chán ghét. Bà lão ngồi đó từ lúc nào, liếc qua bàn Tiểu Tuyết một cái, thầm nghĩ " Vết thương trên mặt cô ta khỏi rồi, xem ra tiểu cô nương này gia thế không tầm thường. Nếu không cũng không có cao dược tốt như thế"
Trời đã tối, ngoài đường bỗng ồn ào, tấp nập hơn. Mọi người bị sự này làm cho chú ý. Tiểu Tuyết tò mò hỏi:
–" Tiểu nhị! Bên ngoài có sự gì mà lại náo nhiệt vậy chứ? Giăng đèn kết hoa trông đẹp vậy... Có phải là có hỉ sự không?"
Tiểu nhị cười đáp:
–" Cô nương có phải từ nói khác đến không?"
–" Phải. Ta từ trên núi xuống đó. Sao ngươi biết?"
–" Chẳng trách cô nương không biết phong tục nơi đây. Hôm nay là lễ hội Hoa Thần, dùng để cầu nguyện".
–" Cầu nguyện? Ta không biết là còn có lễ hội này đó. Ây tiểu nhị, vậy bọn họ cầu nguyện gì vậy?"
–" Ngày 15 tháng 8 hàng năm, mọi nhà đều kết đèn và hoa trước nhà để cầu mong cho Hoa Thần phù hộ, mưa thuận gió hoà ".
–" Ra vậy, mới xuống núi ngày đầu tiên đã có náo nhiệt rồi. Ta nhất định phải đi xem mới được. Cám hơn huynh nhé tiểu nhị!"
–" Không có gì! Khách quan đi thong thả nhé"
Tiểu tuyết hí hửng đi lượn phố. Đường phố đông đúc náo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hoang-hon-ta-gap-nguoi/2991758/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.