Lại xem xét thương thế của mình, vết thương trong lúc đánh yêu quái đã rách to hơn. Nếu cứ như vậy sẽ rất lâu lành. Đợi lát nữa đại phu khám cho cô ta xong. Ta đến xin ông ta một đơn thuốc trị thương vậy. 
Gần nửa canh giờ tiểu nhị đem một lang trung về. Lang trung ngồi bên giường bắt mạch cho Tiểu Tuyết 
–"Vị cô nương này trúng độc yêu quái sao? Ừm! May mắn là độc đã được ép bớt ra, nếu không đợi độc lan vào tim thì đến Thánh nữ cũng khó mà cứu chữa. Mặc dù độc tính đã được ép ra, tuy nhiên vẫn còn ít lượng độc dư trong cơ thể. Ta hiện tại kê một đơn thuốc giúp bài trừ độc tố. Lại kê một đơn khác giúp vết thương ngoài da mau lành. Cô nương chịu khó sắc thuốc nhé" 
–" Đa tạ đại phu" Lạc Lạc mừng rỡ đáp 
Kê thuốc xong liền tiễn đại phu ra ngoài, lại đưa cho tiểu nhị ít ngân lượng, nhờ hắn đi bốc thuốc. 
–" Đại phu chờ đã" 
Vũ Khanh chống gậy tiến về phía lang trung 
–" Đại phu có thể cho ta một ít thuốc bôi vết thương được không?" 
–" Là vết thương gì?" 
–" Là do.....đao chém" 
Đại phu nghe vậy thì lấy từ trong túi ra hai lọ thuốc nhỏ làm bằng gỗ 
–" Thuốc này bôi ngoài da, thuốc này uống hằng ngày. Kết hợp dùng sẽ cho hiệu quả tốt hơn" 
–" Tạ đại phu" 
–" Không có gì" 
Vũ Khanh đưa cho đại phu một ít bạc, bản thân thì về phòng thoa thuốc. 
Tiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hoang-hon-ta-gap-nguoi/2991756/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.