Vũ Khanh lấy lại thần hồn, ngồi xuống bên giường nói:
–" Thực ra chuyện lúc chiều là do ta quá nóng nảy, không kìm được cảm xúc mà ra. Ngươi không cần tự cảm thấy có lỗi"
Tiểu Tuyết cười khoái chí
–" Thật sao? Tỉ thật không trách ta sao? Thật quá tốt rồi, quá tốt rồi..... Vậy tỉ tỉ, ngươi thử một miếng đi. Bồ đào này rất ngọt, là do Mẫn ma ma đích thân hái cho ta đấy".
–" Ngươi rất thích ăn bồ đào sao?"
–" Bồ đào rất ngon, sao ta lại không thích chứ. Tỉ tỉ cùng ăn đi"
Vũ Khanh bất đắc dĩ cầm một quả bồ đào cắn một miếng. Quả nhiên là hương vị ngọt ngào, thanh khiết. Hơn hẳn những loại bồ đào dưới núi.
Xử lí xong đĩa bồ đào, Vũ Khanh và Tiểu Tuyết lăn ra ngủ trên giường lúc nào không hay.
Mỗi buổi tối Tuyết Linh Hoa và Linh Sa Vương đều đến phòng dỗ Tiểu Tuyết ngủ. Hôm nay như thường lệ, họ tới phòng nhưng không thấy Linh Tuyết đâu. Liền lo lắng hỏi Linh Mẫn.
–" Hoá ra nó đang ở phòng Vũ Khanh à. Ta còn tưởng nó nghịch ngợm phá phách ở đâu rồi" Tuyết Linh Hoa thở phào nhẹ nhõm
–" Nàng tưởng nó ở cùng Vũ Khanh thì ngoan sao? Nói không chừng nó đang quậy banh chành ở bên kia." Linh Sa Vương lên tiếng
–" Vương ca, chàng cứ làm như Tiểu Tuyết nhà ta hư lắm vậy"
–" Được rồi Tiểu Hoa! Chúng ta mau qua đem nó về, còn để Vũ Khanh nghỉ ngơi nữa. Nhũ nương! Người hãy về phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hoang-hon-ta-gap-nguoi/2991750/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.