Vũ Khanh ngắt lời Liêm Đông, sau đó kéo hắn ta ra ngoài, tìm một nơi yên tĩnh mới dám nói chuyện.
- " Bà lo sợ gì chứ, cái cô Tiểu Tuyết đó mỗi lần ngủ là không quan tâm đến trời đất. Lần đó ta thấy cô ta ngủ chảy cả nước dãi ra ngoài. Hahaha! bộ dạng lúc đó trông thật mắc cười."
- " Ngươi nói nhiều quá rồi đấy, bây giờ chúng ta nên bàn về kế hoạch tiêu diệt bọn chúng thì hơn."
- " Bà thực sự đã điều tra ra gì rồi à?"
- " Ừm! Chúng ta chỉ có một cơ hội thôi Nên lần này nhất định phải cẩn thận."
Vũ Khanh và Liêm Đông bàn bạc mấy canh giờ mới về phòng. Lúc này Vũ Khanh cảm thấy uể oải muốn tắm rửa sạch sẽ.
Đột nhìn cửa phòng mở ra, một dáng người liêu xiêu bước vào. Vũ Khanh lập tức phát hiện sau đó nhanh tay khoác áo vào. Cầm Kiếm chuẩn bị trạng thái chiến đấu bất cứ lúc nào.
Nhưng khi nhìn thấy kẻ đột nhập thì cô ta lại bỏ kiếm xuống. Hoá ra là Tiểu Tuyết say rượu nửa đêm lén lén vào phòng. Cô ta Còn công khai trắng trợn ôm Vũ Khanh.
Vũ Khanh thở dài một hơi cuối cùng phải để Tiểu Tuyết ngủ trong phòng mình.
Sáng hôm sau Vũ Khanh vừa bước ra đại sảnh, đã nhìn thấy đám người Tiêu Tấn đang uống rượu. Tên nào tên đấy say khướt, còn muốn mời Vũ Khanh đến uống chung.
Vũ Khanh mừng thầm, xem ra bọn chúng đã biến thành lũ nghiện rượu rồi.
Nhân lúc bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hoang-hon-ta-gap-nguoi/2991705/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.