Vũ Khanh vừa đến gần thành đã phát hiện sát khí rất dày. Xem ra nơi này có không ít người chết.
Vũ Khanh nhìn tòa thành từ trên cao, nơi này tiêu điều, u ám không một bóng người. Dưới đất là một mớ hỗn độn, dường như rất lâu không ai quét dọn.
- " Kì lạ! Một khu thành lớn bị bỏ hoang thế này. Tại sao triều đình không biết? Bên ngoài cũng không có chút tin tức nào là lí do gì?"
Đột nhiên Vũ Khanh nhìn thấy bên dưới thành có rất nhiều tiểu yêu. Số lượng phải đến mấy ngàn con.
Hơn nữa đằng trước còn có một kết giới, có vẻ đây chính là kết giới Phong Tiên mà người dân trấn Mục Thành đã nói.
Bên Trong còn có một vòng ánh sáng lớn, các tiểu yêu là từ đó mà chui ra.
" Nơi nay có nhiều tiểu yêu như vậy, ắt hẳn đã ăn thịt không ít bách tính. Đám người thả những con yêu thú này ra đúng là vô nhân tính." Vũ Khanh thầm nghĩ.
Một lúc sau khi ánh sáng dần thu nhỏ lại, một trấn tiêu điều bỗng trở nên phồn hoa. Kì lạ thay, trên đường phố lại có vô số bách tính qua lại.
Vũ Khanh dụi mắt mấy lần, khung cảnh trước mắt vẫn không thay đổi. Ruốt cuộc chuyện gì đang xảy ra? Tiểu yêu đâu hết rồi, những người đang đi trên đường lại là sao?
" Lẽ nào đây là thuật che mắt, nhưng có thể che được cả tòa thành. E là người đứng sau không tầm thường. Thảo nào chuyện này triều đình lại không biết." Vũ Khanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-hoang-hon-ta-gap-nguoi/2991701/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.