Cuối tháng năm, Diệp Tử về Thanh Tảo, nửa đường dừng chân lưu lại một đêm ở Bắc Kinh.
Đêm ấy, Diệp Tử biết được ngày cưới của tôi và Tiêu Lâm, và cũng đêmấy, chúng tôi làm tình điên cuồng, như nghênh tiếp ngày tận thế đangđến.
Ngày hôm sau, cô, đặt gọn gàng lại gối bên cạnh tôi,lau khô hết nước mắt, dành hồi lâu, hồi lâu nhìn tôi trong những phútcuối cùng, rồi rời khách sạn trước khi tôi kịp choàng tình khỏi cơn rãrời.
Có thể tất cả những điều trong lòng em đã trải hết ra lá thư, từ nay về sau, chúng tôi sẽ không thể gặp lại.
Diệp Tử trở về Singapore được hơn một tháng sau, đột nhiên thấy trongngười khó ở. Cô lén lút đi mua que thử thai, quả nhiên có hai vạch đỏ .
Diệp Tử đi tìm Ức Đình, Ức Đình chả nghĩ ngợi gì nói luôn: “Về nước nạo. Còn phải hỏi?”
Diệp Tử nháo nhác: “Chị, chị còn là phụ nữ không? Dù có nhỏ nó cũng là một sinh linh, vả lại, em sẽ không bao giờ gặp lại Hải Đào nữa, đứa trẻ này coi như kỷ niệm Hải Đào để lại cho em.”
“Sao mày ngu thế em, như con điên ý, Eric mà phát hiện ra không phải con nó thì sao? Trừ khi mày đổ vấy cho nó!”
“Em sẽ nghĩ thêm cách” Diệp Tử nói rồi bước ra khỏi cửa.
Nghe nói hôm ấy Diệp Tử ngồi lại bên bờ biển rất lâu, gió biển lùa vào tóc em, Diệp Tử giống như một nàng tiên cá đến từ biển khơi xa.
Cuối cùng, Diệp Tử quyết định, cô bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-xin-mot-dieu-thuoc-yeu-nu-quay-bar/3168575/quyen-4-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.