Cả đêm tôi không hề chợpmắt, trời vừa sáng liền gọi ngay cho Trương Bác, thằng ranh này 10 giờmới thèm mở máy. Tôi nhớ mang máng là anh rể của cậu ta làm đâu đó liênquan đến ngành công an.
Tôi hỏi dồn trong điện thoại: “Mất bao nhiêu tiền cũng được, chỉ cần đưa được người ra.”
Trương Bác nói: “Con bé đó không dính việc gì khác chứ? Không dính thì giải quyết dễ hơn.”
“Không dính không dính không dính…Tớ đảm bảo. Còn một việc chỗ anh em với nhau tớ muốn nhờ cậu, liệu có thể bảo anh cậu xem qua cái hồ sơ vụ việc, tớthấy vụ này hơi lạ….Nếu mà vi phạm luật pháp thì coi như xong. Tối naymời anh em đi ăn nhé? Hỏi xem anh cậu có rảnh không?”
“Thế này đi, chắc không vấn đề gì đâu, lát tớ gọi lại cho cậu xem được không nhé.”
“Ôi…cảm ơn cảm ơn cậu, thế nói với anh cậu 6 giờ gặp ở Thuận Phong?”
***
Phòng riêng, cơm hải sản, quán Thuận Phong.
Trương Bác hỏi tôi: “Cái con bé Diệp Linh Lung nổi tiếng ấy là Diệp Tử hả? Cậu với nó làm sao mà lại dính dáng với nhau thế? Cậu đừng có đi lại vớicon bé đó nữa. Lúc ấy chúng xỉa cho cậu vài dao, cậu nói đi cậu chịu nổi không? Chẳng qua cũng chỉ là một con cave? Làm xong việc này thôi nóluôn đi nhé.”
Mặt tôi hơi giần giật, nhưng vì cứu người, họ nói gì mình cũng phải nghe.
“Anh ơi, anh xem qua cái hồ sơ chưa ạ?” Tôi thành khẩn hỏi han.
“Xem rồi, chú là bạn từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-xin-mot-dieu-thuoc-yeu-nu-quay-bar/3168539/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.