Thời gian trôi đi không nhanh không chậm, vẫn theo đúng quy luật của nó, chỉ có sự cảm nhận của con người ở mỗi thời điểm đều không giống nhau. Khi người ta có quá nhiều dự định, quá nhiều việc muốn làm thì sẽ thấy thời gian trôi đi nhanh quá, chưa kịp quay đầu đã hết ba thu.. chính là kiểu như vậy.
Hạ Anh là đang ở năm cuối đại học rồi, dự định vào Đài làm việc, lại còn học tiếp cao học, mà quan trọng hơn là việc đại sự chỉ có một trong đời. Trước mắt là lễ đính hôn, đợi cô tốt nghiệp sẽ làm đám cưới, họ đã thống nhất thế. Dù Nam Phong rất sốt ruột muốn về chung một nhà nhưng anh vẫn là tôn trọng suy nghĩ và mong muốn của Hạ Anh, thậm trí thấy cô quá bận anh còn xót xa, đám cưới hay lễ đính hôn thực sự không cần vội, anh vẫn luôn chờ cô. Đối với Hạ Anh, Nam Phong cực kì kiên nhẫn, bởi vì đơn giản thôi, đó chính là tình yêu.
Hạ Anh vì thế luôn cảm thấy một ngày quá ngắn, mỗi lúc mệt mỏi chỉ cần có Nam Phong giúp cô sạc điện, lấy lại tinh thần. Lời hứa em không cần vội vã trưởng thành vì bên cạnh sẽ luôn có anh thật sự không phải chỉ là nói chơi.
Thoáng cái cũng đã giữa năm, hai gia đình chuẩn bị gặp nhau để bàn đại sự cho đôi trẻ. Mẹ của Nam Phong là người suốt sắng hơn ai hết, chẳng phải bà quý đứa con dâu tương lai này hơn cả con đẻ, từ lâu bà đã coi Hạ Anh như con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-toi-nguyen-mot-doi/2546130/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.