🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mùa xuân của Hà Nội khác hẳn Thụy Sỹ, cũng là năm năm rồi cô mới lại được cảm nhận cái không khí này.



Bước chân xuống sân bay, Hạ Anh kéo khóa áo khoác cho con trai, cũng choàng thêm một lớp khăn lên vai mình. Mùa Xuân tuy còn chút lạnh nhưng tiết trời lại đầy nắng vàng. Cảm giác quay trở về thật không tệ.



Cô đã nhớ Việt Nam biết bao nhiêu, nhớ Hà Nội nhiều thế nào cũng không bằng nỗi nhớ một người. Nhưng cô không chắc bây giờ sự xuất hiện của cô có được chào đón? Người đó cũng đau khổ, khắc khoải đến dại tâm như cô hay đã sớm có hạnh phúc riêng của mình? Lần này trở về cô sẽ không bao giờ đi nữa, dù chào đón cô là hoàn cảnh nào đi nữa thì cô cũng nhất định sẽ sống tốt, ít nhất cô cũng còn ba mẹ, anh trai, và hơn hết còn có Anh Khôi. Cậu bé mới hơn bốn tuổi nhưng lại rất hiểu chuyện, cực kỳ yêu mẹ. Lúc nào cũng tâm niệm sẽ bảo vệ mẹ, không được làm mẹ khóc. Chính bé cũng là động lực để Hạ Anh vượt qua được quãng thời gian vừa rồi.



Quá khứ đã qua, nhưng có rất nhiều thứ vẫn tiếp diễn đến hiện tại và cả tương lai sau này. Chỉ là ở mỗi giai đoạn nó sẽ mang một cái tên khác mà thôi.



Ra đến cửa chờ Anh Khôi đã lập tức nhận ra bác Minh Anh, người mà nó đã được gặp vài lần và ngày nào cũng videocall nói chuyện như những người đàn ông.



- Bác, con rất nhớ Bác.



- Con

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-toi-nguyen-mot-doi/2546128/chuong-34.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chờ Em! Tôi Nguyện Một Đời
Chương 34: Trở về
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.