Cô Ngọc nhìn thái độ trầm buồn của Út, cô cũng muốn hiểu tình cảm của Út dành cho cậu Kiên là thế nào. Cô thắc mắc lắm, nên là cô hỏi Út:
- Đến lượt Út chia sẻ với mình đấy, Út đã từng yêu ai bao giờ chưa?
Út lúng túng đỏ mặt. Út biết phải nói sao đây?
- Ừm… trước mình có yêu một người lớn tuổi nên theo anh ấy vào Sài Gòn.
- Oa, lãng mạn quá ta. Út kể rõ cho mình nghe đi!
Út ngập ngừng, Út không muốn phải nói dối, phải bịa chuyện một chút nào cả. Chỉ vì hoàn cảnh mà Út phải nói vậy, thì Út cũng mong không phải bịa đặt thêm bất cứ điều gì nữa.
- Cũng không có gì đâu Ngọc. Chuyện qua lâu rồi mà.
- Không, mình muốn nghe. Út yêu anh ấy nhiều không? Tại sao hai người lại chia tay?
- À… lâu quá nên mình cũng… quên mất rồi.
- Thế à, Út không muốn chia sẻ với mình chứ gì? Mình đã coi Út là bạn mà Út lại đối xử với mình thế!
Cô Ngọc tỏ vẻ giận dỗi Út. Út áy náy nhìn cô nhưng Út cũng chẳng thể nói gì. Thấy vậy, cô lại nhoẻn miệng cười.
- Út này, Út thấy anh Kiên thế nào?
- À… mình thấy… cậu Kiên tốt bụng, thẳng thắn, tài giỏi nữa.
Út ngượng ngùng, gò má hơi ửng hồng khi được hỏi về cậu, dù Út muốn che giấu điều này nhưng cũng không qua được đôi mắt sắc bén đang cực kỳ chú ý Út ở cô Ngọc.
- Út không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-theo-cau/2206665/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.