Cậu Hải đi khỏi cũng là lúc Út chào cô Ngọc để về căn phòng nhỏ gần phòng cô mà vú Bích đã sắp xếp lau dọn cho Út từ hôm qua. Út tắm gội một lát rồi đặt mình lên giường, kết thúc một ngày dài mệt mỏi.
Một ngày với bao cảm xúc hỗn độn, khổ đau và nước mắt, ấm áp và ngọt ngào đã xảy ra với Út.
Cậu Kiên đến tận đây tìm Út, Út hạnh phúc lắm chứ. Được nhìn thấy cậu, bao nhớ nhung trong Út như được lấp đầy. Những lời nói ngọt ngào của cậu, sự bảo vệ ân cần mạnh mẽ của cậu làm tim Út rung lên. Nhưng, Út đã dành lại cho cậu được những gì? Liệu Út có hành động đúng hay không? Út cũng không biết nữa. Út chỉ biết là Út đang đau khổ. Cậu Kiên cũng đang đau khổ. Nước mắt Út lại rơi trên gối…
Lời cầu hôn bất ngờ của cậu Trung cũng làm Út khó xử, dù lòng Út được sưởi ấm như cảm nhận bao năm qua, những ngày Út còn bên cậu. Chỉ là, Út có chút bất ngờ. Út chưa từng thấy một cậu Trung thể hiện tình cảm rõ ràng như buổi chiều nay. Liệu có phải vì Út từ chối cậu Kiên nên cậu Trung mới mạnh dạn tỏ bày?
Út mơ màng rồi thiếp đi trong những suy tư…
Một ngày mới lại đến, những tia nắng sớm mai chói chang báo hiệu một ngày hè oi ả đã chiếu rọi vào giường Út. Út nheo mắt tỉnh giấc. Mới có sáu giờ, Út cũng không muốn ngủ thêm nên dậy chuẩn bị đi làm.
Út định bỏ bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-theo-cau/2206662/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.