Cậu Kiên chưa bao giờ hạnh phúc đến thế trong suốt hai mươi ba năm cậu sống.
Út ở ngay bên cậu, chấp nhận cậu, yêu thương cậu, lại còn trong sự ủng hộ của gia đình cậu. Lúc nào cậu cũng có cảm giác mình đang mơ. Gương mặt phởn phơ của cậu làm bất cứ ai trong nhà trông thấy cũng phải tủm tỉm cười.
Đồ đạc của Út đã sớm được cậu Kiên cho người mang từ nhà cô Ngọc về, bởi quan trọng nhất là trong đó có giấy tờ của Út.
- Đúng thứ anh cần đây rồi.
Út lôi mấy giấy tờ quan trọng ra khỏi hành lý. Cậu Kiên vừa thấy, mắt cậu sáng lên làm Út ngường ngượng.
- Chúng ta đi đăng ký kết hôn!
Có vẻ cậu chỉ sợ Út bỗng dưng biến mất thì phải, nên là ngay sáng thứ hai, cậu đã kéo Út đến ủy ban nhân dân phường. Thủ tục cũng không có gì phức tạp. Cậu Kiên cười sung sướng khi Út ký vào phần người vợ. Vậy là, Út đã thực sự là vợ của cậu thật rồi.
- Vợ ơi, vợ ơi, vợ…
Suốt cả ngày, cậu Kiên cứ ơi ời vợ vợ làm Út đỏ cả mặt với mọi người trong nhà.
Cả nhà ai cũng biết thừa cậu Kiên thích Út từ nhỏ, nhưng khi cậu được tự do thể hiện tình cảm, mọi người vẫn cảm thấy rởn rởn da gà khi tận mắt chứng kiến sự si mê của cậu dành cho Út. Đúng là chỉ có thể nổi hết cả da gà mà thôi.
Giờ Út lại ở căn phòng nhỏ cạnh phòng cậu, nhưng hình như cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-theo-cau/2206613/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.