Một ngôi sao loé lên. Mỹ An không biết qua bao lâu rồi mới chịu buông Hà Gia Dĩ ra. Khoé môi cô run lên. Bàn tay khẽ quệt qua, lau đi vệt nước bóng bẩy, có chút mê hồn.
Hà Gia Dĩ vẫn tròn mắt nhìn cô từ đầu đến cuối. Không phải anh chưa từng giãy giụa, chỉ là khí thế của Mỹ An thật sự quá áp đảo. Dù động tác của cô có hơi vụng về, nhưng hôn vẫn là hôn. Không có chút nhịp điệu gì, cướp đi hết cơ thể anh. Hà Gia Dĩ không thở được, cứ quờ quạng thế chẳng đẩy cô ra được.
Sự việc kết thúc. Anh có cảm giác như mình vừa thất thân.
Từ ngực đến cổ tơ hơ bỏng rát.
Mỹ An ngược lại vô cùng bình thản, cô đứng dậy phủi sạch y phục. Trong đầu thầm nguyền rủa San San. Nếu không phải mắc nợ nhà họ Hà quá nhiều, Mỹ An thật sự không cảm thấy tại sao mình phải làm vậy.
Nhân lúc Hà Gia Dĩ đang từ từ hồi phục lại tâm trạng, từ môi đến vai bắt đầu rung lên bần bật vì tức giận, cô nhanh chóng chuồn đi.
"Mỹ An!" - Hà Gia Dĩ thét to từ phía sau.
Từ trọng giọng cũng đã cảm thấy được cơn thịnh nộ đang bành trướng của anh. Nhịp chân của Mỹ An ngày một nhanh. Hà Gia Dĩ lảo đảo đứng dậy, cơn ấm ức làm đầu óc anh trở nên thanh tỉnh hơn bao giờ hết. Hai chân bước nhanh ra khỏi thảm cỏ.
Bọn họ cứ chạy theo một vòng tròn, rượt đuổi nhau, hệt như một trò mèo vờn chuột.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-nghin-nam/3567019/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.