Ai cũng nghĩ, Lý Huyền Lịch đã bị tiểu thư nhà họ Hà cướp đi mất rồi.
Cô bám lấy vai ông, dựa sát vào ngực ông. Tiếng nhạc piano dịu dần thành điệu nhạc Valse nhẹ nhàng cổ điển. Hô hấp cô chưa hồi phục, vẫn còn tì trên ngực ông, nặng nề lên xuống.
Đám người xung quanh theo bọn họ mà tản ra, bắt đôi bắt cặp cùng đung đưa theo điệu nhạc.
Lý Huyền Lịch từ trên cao nhìn xuống cô, thấy cô thật nhỏ bé. Hôm nay, cô dường như còn có tâm sự...
"Sao đột nhiên con lại làm thế?".
Tay San San đặt trên lồng ngực ông, tay kia đặt trên vai ông. Người Lý Huyền Lịch cứng như một khúc gỗ, ông không dám cảm nhận quá nhiều. Ngay cả thở cũng không dám thở mạnh.
"Con... Con muốn giúp bố thoát vòng vây thôi... Làm như vậy thì các cô gái kia sẽ không tìm đến bố nữa!".
Giờ phút này, thân thể áp chặt lên nhau. Trông bọn họ giống như một đôi tình nhân thực thụ. Bước chân đẩy đưa theo điệu nhạc Valse. San San chẳng dám mở mắt. Tiếng tim cô đập át đi cả tiếng nhạc. Nhịp tim của Lý Huyền Lịch dưới lòng bàn tay cô cũng thế, tai cô nghe được tiếng máu huyết của ông đang sôi trào. Cô vùi mặt vào ngực ông, hít hà hơi ấm cùng mùi hương nồng nàn trên đó. Tâm trạng mới thấy dễ chịu đi một chút.
Mấy ngày nay, cô cứ luôn thấy trống rỗng.
Không biết tại sao.
Giấc mơ kia bỗng không tìm đến nữa...
San San lại có chút mong chờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-nghin-nam/3567018/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.