"San San! Dậy thôi! San San!".
Cô chưa bao giờ phải chịu âm thanh gọi cửa nào mà như gọi ra đánh lộn như vậy cả. Hơn nữa, San San đang rất buồn ngủ, cực kỳ buồn ngủ. Cô muốn gặp lại Ngũ điện hạ, bọn họ còn chưa hôn...
San San đang mơ một giấc mơ đẹp. Cô hoàn toàn không muốn bị đánh thức.
Cánh cửa bị đẩy "rầm!" ra. Nếu San San là tội phạm, cô chắc chắn đã chết vì tưởng cảnh sát ập tới rồi.
"San San. Mau dậy!".
Hà Gia Dĩ nhào vào giường, cầm lấy hai vai cô lay như lay cây đuổi sóc.
Cô gào ầm lên.
"Mẹ ơi!".
Hà Gia Dĩ cười đầy nghịch ngợm.
"Không mẹ nào cứu nổi em đâu. Bố mẹ đều đi du lịch hết cả rồi!".
San San hoàn toàn tỉnh ngủ vì thảng thốt.
"Anh nói gì cơ?".
"Tối qua, anh đã mua hai vé hạng nhất cho bố mẹ đi hẹn hò bên Châu Âu rồi. Trong một tháng tới, mẹ sẽ không về nhà đâu!".
"Không! Không!" - Cô đu lên người Hà Gia Dĩ cố túm lấy cổ áo của anh vật lộn - "Anh trả bố mẹ lại cho em đồ xấu xa!".
Mũi cô rát lên.
"Aaaaaa, mau trả bố mẹ lại cho em đồ xấu xa!".
Cô có thể khóc ngay tại chỗ.
Khi anh chị cô còn nhỏ, bố mẹ cô hoàn toàn có thể bỏ mặc họ ở nhà trốn đi chơi, để bốn anh chị em cho ông bà nội chăm sóc. Đến lượt San San thì ông bà nội đều đã qua đời cả rồi, cô còn hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-nghin-nam/3567006/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.