"Trấn Bình vương hồi cung!".
Từ tận Đông cung, Nhạc San đã nghe được tiếng hô vang trời cùng tiếng tù rền, báo hiệu Ngũ vương gia đã hồi cung. Nhạc San ngồi trước bệ cửa sổ, ngóng ra ngoài khoảng sân trước cung trống hoác, nhìn hàng cỏ xanh rì và những bông hoa nhỏ li ti rung động dưới tàn cây xum xuê theo chiều gió thổi.
"Công chúa, người thật sự không ra đón Ngũ điện hạ à?".
Nhạc San lắc đầu, chỉ vào miếng băng trắng ở trên đầu mình.
"Em nhìn ta này... Bộ dạng này của ta ra ngoài để làm trò cười cho toàn cung sao? Ngũ điện hạ hiện giờ đã đủ lông đủ cánh, chắc không cần sự bảo vệ của ta nữa đâu. Ta nên tự lo cho bản thân mình thôi...".
Thời điểm này, nước Xiêm đã hoàn toàn bị Dương quốc và Thịnh quốc nắm trọn. Vì liên minh thời điểm này có thể rất dễ tan vỡ, trong khi hoàng huynh của nàng vẫn chưa đăng cơ. Cuộc đấu tranh quyền lực trong nội bộ hoàng gia Dương quốc ngày một khốc liệt. Hoàng huynh của nàng cần tất cả những sự hỗ trợ mà huynh ấy có thể sử dụng được.
Hoặc đăng cơ hoặc sẽ chết.
Đó đã là số phận đã được định sẵn của hoàng huynh nàng ở Dương quốc.
Nghĩ đến điểm này, nàng càng cảm thấy nhẹ nhõm vì tên sơn tặc kia đã thả nàng đi... Hoặc đó chỉ là một cái cớ để nàng tự an ủi bản thân.
A Hỷ có lẽ đã tinh ý, biết được cảm xúc bất thường của nàng dành cho chiếc áo choàng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-nghin-nam/3567005/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.