Nhạc San tỉnh dậy thì đã thấy trên người mình là một loại cảm giác sạch sẽ và khô ráo đến xa lạ. Nàng nghiêng người, đón ánh dương dát vàng chiếu lên nửa khuôn mặt dịu dàng. Đôi môi như một nụ hoa mẫu đơn đang từ từ nở rộ. Điểm đỏ giữa trán nàng rung động diễm lệ.
Khuôn ngực phập phồng, nàng khó chịu lăn qua lăn lại trong lớp chăn bông. Mái tóc đen bồng bềnh rũ xuống khuôn mặt non mềm của nàng.
"Ngươi dậy rồi à?".
Nàng còn thật sự nghĩ kiếp nạn này đã qua rồi chứ.
Giọng nói nam tử ở ngay bên tai khiến nàng rơi vào hoảng loạn. Nhạc San theo phản xạ bật dậy khỏi giường và nhanh chóng lấy chăn che thân. Cổ chân nhói lên một cái, đau đến mức nàng đã bật ra tiếng.
Thân thể nàng đập mạnh xuống giường lần nữa.
Nàng cắn răng nín nhịn.
Người đàn ông kia vẫn đứng bên giường như một tảng đá khô cằn.
"Ngài... Ngài đã thay đồ cho ta...?" - Nàng cố gắng để không hốt hoảng.
Mặt nàng đỏ chót như đang say rượu.
"Đừng tự tin quá!" - Hắn nói, vòng ra phía bên bàn ngồi xuống - "Ta nhờ một vị a tỷ trong nhà trọ giúp ngươi tắm rửa thay đồ. Ai mà ngờ được ngươi yếu ớt đến vậy? Mới ngấm chút gió mưa đã bất tỉnh, nhiễm phong hàn".
"Thật... Thật chứ...?" - Tay nàng siết lấy mép chăn.
"Ngươi nghĩ ta có lý do gì để lừa ngươi sao?".
Bóng lưng hắn chắn tầm nhìn ra cửa sổ của nàng. Bờ vai rộng và vuông của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-nghin-nam/3567000/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.