Nhị hoàng tử xoay người. Vũng bùn màu nâu xung quanh chân của hắn quét một đường vòng cung hoàn hảo, bắn lên tung toé. Ngũ hoàng tử bị vật lên không trung, ném qua vai hắn rồi đập mạnh xuống vùng lợn cợn phía sau. Cây kiếm sắt trên tay ngài bị văng đi một đoạn rất xa.
Nhạc San thất kinh, phải hoảng hồn che khuôn miệng đang há hốc của mình lại. Nàng chỉ muốn chạy xuống đó, xem tình hình của Ngũ hoàng tử. Không biết đây là lần thứ mấy, ngài đứng dậy rồi. Ngay cả phản xạ cũng không còn được như trước nữa.
Y phục tối màu nên nàng cũng không thể nhìn ra được ngài có bị thương hay không. Tim nàng đều như ngừng đập theo mỗi lúc ngài bị quật ngã. Phải đau đớn đến cỡ nào chứ. Nước mắt ứa ra.
Nhạc San chỉ có thể ngồi đó, cầu nguyện, cho tất cả mau chóng qua đi. Nàng chỉ ước bản thân có thể san sẻ bớt được nỗi đau của Ngũ hoàng tử...
Sau cùng... Ngài đã không thể đứng dậy được nữa...
Tất cả mọi người đồng loạt đứng dậy, vỗ tay, bao gồm cả đế hậu, tuyên dương cho một trận đấu tuyệt vời. Trong mắt nàng, trong tai nàng, đây chẳng khác gì một trò đùa độc ác.
Nhạc San cũng ra khỏi chỗ ngồi của mình, nhưng không phải để vỗ tay. Nàng lao như bay đến chỗ Tứ Cửu đang dìu Ngũ điện hạ dậy. Thân ngài ngả vào người Tứ Cửu giống như một mảnh chăn rách đã rã rời.
Vậy nhưng đôi mắt đỏ nhoè nhoẹt kia khi nhìn thấy nàng, sống lưng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-nghin-nam/3566994/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.