17 năm trước.
Tại một thành phố nào đó của Australia.
Trong một biệt thự cách khá xa trung tâm ồn ào, nămngười đang ngồi cùng nhau ăn sáng, hai đôi vợ chồng trẻ tuổi cùng với một đứabé tầm mười tuổi.
Trong đó, một người đàn ông vừa khôi ngô nhưng khônghề mất khí phách buông đôi đũa trong tay, trên mặt nở một nụ cười xấu xa."Tiểu An, con hẳn là nên có một cái tên tiếng Trung, An Đông Ni, cái tênnày nghe có chút kì cục, để bố già chính thức đặt tên cho con đi."
Bé trai tên gọi Tiểu An giương mắt lên, một đôi mắttrong suốt tràn ngập mong đợi.
"Bố là An Dĩ Phong, mẹ con tên Tư Đồ Thuần, lấyhọ của bố với tên của mẹ con ghép lại, An Thuần! Con thấy thế nào?"
"Chim cút?" Tiểu An khó tin nhìn ông, vẻ mặtrõ ràng hỏi lại: ông thật sự là bố ruột tôi à?
(Trongtiếng Trung, An Thuần (安淳) đồng âm với Am Thuần (鹌鹑),đều đọc là /ān chún/. Tuy nhiên một cáicó nghĩa là 'Yên ổn thuần phác', một tên có ý nghĩa là 'con chim cút', bạn Annhà mình đã nghĩ thành chim cút).
Một người đàn ông khác tao nhã cầm lấy giấy ăn laumiệng, mỉm cười: "Tên hai chữ không đủ đại khí, không bằng thêm vào mộtchữ "Đạm 淡"đi, đã tốt lại càng tốt hơn.
Con mắt Tiểu An lại trừng lớn hơn nữa. "An ThuầnĐạm?"
"Trứng chim cút?" An Dĩ Phong nghiêm túcnghĩ ngợi, nói: "Thần ca, anh tài thật đó! Tên này quả thật rất có nộihàm."
[AnThuần Đạm(安淳淡) đồng âm với Am ThuầnĐản (鹌鹑蛋)tức là trứng chim cút.]
Tiểu An mặt mày xanh lét, ánh mắt cầu cứu mẹ cậu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-lon-nhe-duoc-khong/34248/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.