Sáng sớm ngày thứ hai, An Nặc Hàn cùng bố của anh đira ngoài sắp xếp chuyện đính hôn.
Mẹ của An Nặc Hàn đi thông báo cho một số người bạnthân. Tô Thâm Nhã ngồi trong phòng đọc của anh mà coi sách.
Ngoài cửa vang lên hai tiếng gõ, cô vừa muốn nói mờivào, khuôn mặt tươi cười của Mạt Mạt đã ló ra từ bên ngoài, tiến đến. "ChịThâm Nhã, chị muốn ăn kem không?"
"Mạt Mạt? Vào đây ngồi." Tô Thâm Nhã vộivàng cười cười đứng dậy.
Mạt Mạt cầm một ly kem dâu thật lớn đi vào, nhanh nhẹnđặt trên bàn của Thâm Nhã. Bởi chỉ có một ly nên Thâm Nhã mới nói: "Em ănđi. Con gái mới lớn thật là tốt, ăn gì cũng không lo béo."
"A!" Mạt Mạt hồn nhiên nháy mắt với cô, ômlấy ly kem. "Vậy lúc chị không vui thì chị làm chuyện gì?"
"Tìm người uống trà tâm sự, nói ra chuyện tronglòng. Có một số việc để ở trong lòng sẽ cảm thấy rất nặng nề, nói ra sẽ nhẹnhõm hơn nhiều."
Mạt Mạt dùng chiếc thìa nhỏ hớt một miếng kem, vừa đưalên bên miệng đã buông xuống: "Cùng anh Tiểu An tâm sự sao?"
"Đôi lúc cũng có." Thâm Nhã suy nghĩ mộtchút rồi mới nói: "Bình thường anh ấy không hay nói chuyện nhưng lại rấtbiết cách an ủi người khác. Về sau mỗi khi chị có chuyện không vui thì đều tìmanh ấy để tâm sự."
"Anh ấy?" Mạt Mạt lắc đầu phản đối:"Anh ta chỉ biết cười nhạo em theo kiểu cười một người ngu ngốc ấy."
"Thật sao?"
"Đúng mà! Có một lần em đang ngồi trong sân khócrất thương tâm, anh ta hỏi em vì sao lại khóc, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-lon-nhe-duoc-khong/34247/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.