"Chị biết là anh ta!" Trên mặt Tiêu Vi trànđầy căm giận: "Thành, em không cần sợ anh ta, chị bây giờ phải đi mời luậtsư, chị không tin thế giới này không có pháp luật..."
"Chị..." Tiêu Thành kéo lại Tiêu Vi đang nổigiận đùng đùng. "An Nặc Hàn, người này không đơn giản."
"Cho dù không thắng kiện, chị cũng không để anhta sống những ngày sung sướng."
Tiêu Thành kéo chặt tay cô ấy, vì dùng sức quá mạnh,tác động đến vết thương, anh ta đau đến nỗi mặt không còn giọt máu. Tiêu Vikhông dám cử động nữa, vô cùng khẩn trương hỏi anh ta có chuyện hay không.
"Chị có biết anh ta nói với em cái gìkhông?" Tiêu Thành nói.
Mạt Mạt ngừng thở nghe anh ta nói tiếp, bỗng nhiên lạicó chút sợ hãi nghe câu kế tiếp của anh ta.
"Anh ta cảnh cáo em, nếu như em mà nói một câukhông nên nói, anh ta sẽ uy hiếp tính mạng của chị!" Tiêu Thành đột nhiênmỉm cười, nụ của của anh ta còn thiếu sức sống hơn cả khuôn mặt anh: "Anhta dám tìm người xã hội đen giữa ban ngày ban mặt đánh em, còn có chuyện gìkhông dám làm nữa?"
Sắc mặt Tiêu Vi nhất thời tái mét, ngón tay lạnh lẽonắm chặt thành nắm đấm.
"Anh ta thật sự nói như vậy..."
Cô ấy ngồi bệt xuống bên giường, trên khuôn mặt khôngphải là sự kinh hoàng, cũng không phải sợ hãi, mà lại một loại hoàn toàn tuyệtvọng.
...
Ngay lúc này, điện thoại di động mới mua của Mạt Mạtreo lên, hai chị em trong phòng bệnh đồng thời nhìn về phía cô.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-lon-nhe-duoc-khong/2088409/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.