Sáng hôm sau, Thiên Phong thức dậy từ rất sớm. Anh tắm rửa sạch sẽ thay quần áo tươm tất để chuẩn bị đến công ty. Nhưng ở đâu đó con mèo mướp vẫn còn nằm lì trên giường.
Thanh Thanh bây giờ toàn thân cô thật sự nhức mỏi, chỗ nào cũng có dấu đỏ chói. Cô tức mình không thể giết chết tên biến thái.
Cô thức dậy thấy trời cũng đã nắng lên, nhanh chóng thay đồ để đi làm. Bàn chân vừa đặt xuống sàn thì cơn đau buốt từ phía dưới truyền lên khiến gương mặt nhỏ tái nhợt. Súyt không chịu được mà té.
Lúc này Thiên Phong từ phòng tắm đi ra, anh nhìn thấy cô đi lại khó khăn thì chạy lại dìu cô. Nhưng không nhận được sự cảm ơn mà thay vào đó là ánh mắt chết chóc của cô.
- "Em đau lắm sao"
Aa, anh còn dám hỏi sao. Cô thành ra như thế này là do ai làm chứ. Tên khốn này, sao còn dám hỏi cô.
- "Dạ Thiên Phong, từ nay về sau đừng động vào người tôi"
- "Vợ à, anh sai, anh xin lỗi, lần sau sẽ nhẹ nhàng với em mà"
- "Còn lần sau.."
Cô tỏ thái độ tức giận với anh, né tránh cánh tay anh, tay vịnh vào tường, cứ thế từ từ đi vào phòng tắm.
Dạ Thiên Phong đứng khoanh tay chỉ biết cười trừ. Cô nói đúng, cô thành ra như vậy là do anh. Nhưng như thế vẫn không trị được cái miệng nhỏ của cô, có lẽ anh phải dùng cách này trị dài dài.
Tại công ty.
Từ sáng đến giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-den-ngay-mai/2942933/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.