Cao Hữu Phong? Là ai vậy, Cố Ngọc Như ù ù cạc cạc không hiểu, mặt ngơ ngơ nhìn Châu Lạc.
Lạc Châu thấy vẻ mặt của Cố Ngọc Như, như đi guốc trong bụng cô mà nói: "Này, Cao Hữu Phong mà cũng không biết? Cậu ấy là nam thần của trường trung học Chí Quang đó!"
Cố Ngọc Như vẫn đần thối: "..."
Lạc Châu thấy vậy liền lấy điện thoại lên diễn đàn trường Chí Quang, kiếm vài bài viết nói về Cao Hữu Phong mà đưa cho Cố Ngọc Như xem. Lướt mấy cái liền thấy, đưa cho cô xem. Đây nhìn đây, người ta là Cao Hữu Phong mà cậu cũng không biết, rất nổi tiếng đấy. Không nổi tiếng ở trong trường thì cũng là học sinh trường khác biết. Sao lại đâu ra người như từ trên rừng xuống thành thị vậy chứ!
Bức hình hiển thị trên điện thoại là hình ảnh một chàng trai năng động, tay đang cầm quả bóng rỗ, gương mặt không nhìn thẳng vào camera. Chắc là do chụp trộm rồi. Chàng trai mặc trên mình áo thun trắng không quá rộng cũng không quá nhỏ, rất phù hợp để vận động khi chơi thể thao. Chưa kể, mặc trên người cái quần đùi đen làm nổi bật cho đôi chân có làn da trắng.
Cố Ngọc Như liếc nhìn, vô thức nói: "Sao mà nhìn quen vậy chứ? Hình như mình đã gặp ở đâu."
"Thì câu cũng gặp người ta vài lần rồi, lúc nào tụi mình cũng đi ngang qua sân vận động đều nhìn cậu ấy chơi bóng rổ ở đó mà." Lạc Châu tỏ vẻ khinh bỉ.
"Ừ đúng là mình có gặp khi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-em-buoc-den-ben-anh/2817282/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.