Chương trước
Chương sau
Tiếng nói vang lên đầy uy nghiêm ấy phát ra từ thầy quản lí của khối mười hai, người thường gọi là Đại ma vương -thầy Quách. Phía sau thầy Quách chính là thầy Trần, chủ nhiệm của lớp 12-1.

Trong phòng học của lớp 12-1 lúc này, Tống Anh Lạc, Hứa Như Yến, Lạc Châu, Châu Hi Nhã và cả lớp trưởng Giang Tuấn Phi đầu tóc rối tung hết cả lên, quần áo thì xộc xệch không thấy được dáng vẻ nghiêm túc như ngày thường.

Đám đông trước cửa lớp cuối cùng cũng giải tán, ai ở lớp nào thì về lớp ấy. Mọi người hôm nay chịu khó tụ tập trước cửa lớp 12-1 hôm nay cũng rất mãn nhãn với chuyện đánh nhau không khác gì xem một màn cung đấu giữa các phi tần trong cung.

Sáu người họ bị gọi lên văn phòng giáo viên để tường trình lại sự việc.

"Các em lớn rồi mà sao lại không chịu yên thân chút đi hả?" Thầy Quách lên tiếng, gương mặt rất tức giận.

Ông dơ cây gậy gỗ trong tay, chỉ vào Giang Tuấn Phi: "Lớp trưởng lớp một, em nói thầy nghe, thân là lớp trưởng mà tại sao lại không can ngăn các bạn mà cũng góp một chân tham gia vào cuộc ẩu đả vậy hả?"

Cố Ngọc Như đang đứng, nghe thầy Quách chỉ trích Giang Tuấn Phi, liền lên tiếng giải thích: "Không phải đâu ạ. Là do em nên mới xảy ra cuộc ẩu đả trong lớp ạ. Thầy có trách thì trách em ạ."

Thầy Quách lại không ngờ Cố Ngọc Như sẽ nhận hết lỗi lầm về mình, đầu lông mày nhíu lại: "Em..."

Nghe Cố Ngọc Như nhận hết lỗi lầm như thế, Lạc Châu cũng lên tiếng: "Thật ra Cố Ngọc Như trong chuyện này không có làm gì có lỗi hết. Lỗi là do người kiếm chuyện với tụi em trước, mong thầy xử phạt nghiêm minh."

Châu Hi Nhã cũng lên tiếng: "Phải đấy ạ, không có lửa thì sao có khói ạ."

Tống Anh Lạc nghe Lạc Châu và Châu Hi Nhã không khỏi nhếch miệng, quay sang lườm nguýt: "Các cậu nói như vậy thì người gây ra chuyện này là tụi mình sao?"

Lạc Châu lại nóng tính, nghe Tống Anh Lạc nói chuyện không một chút nào là không muốn gợi đòn, trợn tròn mắt nhìn Tống Anh Lạc như muốn băm cô ấy thành trăm thành ngàn mảnh: "Không phải các cậu thì là ai hả? Tự nhiên đến trước bàn của Ngọc Như đập bàn rồi tra hỏi cậu ấy như vậy? Nếu cậu không đến kiếm chuyện thì làm sao mà có chuyện xảy ra chứ!"

"Đủ rồi. Đứng đây mà còn cãi nhau nữa hả?" Thầy Quách nghe học sinh cãi nhau mà nhức hết cả cái đầu, tay xoa xoa thái dương híp mắt nhìn Tống Anh Lạc.

"Em nói xem, có thật là như..." thầy Quách nhìn bảng tên của Lạc Châu rồi tiếp tục hoàn chỉnh câu nói, "Có thật là như bạn học Lạc Châu nói không?"

"Đúng ạ." Tống Anh Lạc cũng không giấu diếm, thẳng thắn thừa nhận, "Nhưng cậu ấy nói những lời nghe rất chói tai nên em mới không chịu nổi mà đánh bạn ấy trước."

Hứa Như Yến lúc này mới lên tiếng: "Phải đó thầy, chính Lạc Châu đã nói tụi em là chó đó ạ. Lời nói xúc phạm như vậy nếu đổi lại là người khác nghe cũng rất khó chịu."

Lạc Châu cũng thẳng thắn khai báo: "Đúng là em có nói những lời không hay nhưng nếu không có người nói móc Ngọc Như trước thì em cũng không tính xen vào nói đâu ạ."

Châu Hi Nhã cũng quyết không chịu thua: "Đúng rồi ạ. Chung quy lại thì vẫn là do hai cậu ấy gây chuyện trước."

Thầy Quách nghe chuyện thì muốn đau đầu, liền quay sang hỏi Giang Tuấn Phi: "Lớp trưởng, em xem những lời các bạn đứng ở đây nói có đúng hay không?"

Giang Tuấn Phi không ngờ lại bị điểm mặt gọi tên, "Dạ đúng như những gì các cậu ấy nói ạ. Em chứng kiến hết tất thảy. Cũng không chỉ có mình em mà các bạn trong lớp cũng chứng kiến được tại sao cuộc ẩu đả lại xảy ra."

Lạc Châu nghe lời nhận định của lớp trưởng mà không khỏi không cười sung sướng ở trong lòng. Nhưng chưa sung sướng được bao lâu thì nghe phán quyết của thầy Quách mà sững người.

"Được rồi, các em đi chạy mười vòng quanh nhà học A đi. Thêm một hình phạt nữa là dọn dẹp vệ sinh ở tầng ba trong vòng ba ngày. Nghe rõ chưa?"

Lạc Châu rất không phục: "Không phải chứ thầy, là do lỗi của hai cậu ấy mà."



"Em cũng tham gia đánh nhau, thì không thoát khỏi hình phạt đâu."

"Nhưng..."

"CHẤP NHẬN HÌNH PHẠT!"

Cả đám người bọn họ nghe thầy Quách hô to dõng dạc khẩu hiệu này thì đã ngầm hiểu phải tuân thủ nhận hình phạt, nếu không hình phạt sẽ càng nặng thêm. Sáu người bọn họ cũng đứng nghiêm hô to: "BẰNG LÒNG CHẤP NHẬN HÌNH PHẠT!"

----

Trong lúc này, ở trong phòng học lớp 12-1. Thầy Trần đang đứng lớp tiết sinh hoạt đầu tuần.

"Thứ hai đầu tuần mà lớp chúng ta đã làm cái gì vậy hả? Đánh nhau trong lớp, các em không ngăn cản mấy bạn lại mà lại chỉ ngồi xem, tập thể lớp chúng ta không đoàn kết như vậy sao?" Thầy Trần giọng nghiêm nghị trách mắng.

Cả lớp ai cũng cúi gằm đầu xuống bàn, thầy Trần nhìn mà không nỡ trách cứ nữa, giọng điệu mềm mỏng hơn, "Được rồi, các em tự lấy sách vở ra xem bài đi. Hết tiết sinh hoạt này chúng ta chuyển sang tiết toán." Nói rồi thầy Trần đi ra khỏi lớp.

Ở dưới sân trường lúc này, thầy Quách đang đứng xem sáu học sinh vào thứ hai đầu tuần đã đánh nhau gây lộn chạy vòng quanh khu nhà học A.

Lạc Châu bực tức chạy song song với Tống Anh Lạc: "Tất cả là tại cậu hết."

Nói rồi chạy vượt qua Tống Anh Lạc, để lại một mình cô ấy một thân bức tức mà không thể làm gì được.

Giang Tuấn Phi thì lại thấy hai người họ đang chạy phạt xung quanh khu nhà học lại cãi nhau thì thấy đau hết cả đầu, cậu chạy ở phía sau, song song với Cố Ngọc Như, ngại ngùng: "Xin lỗi cậu. Mình không can ngăn được các cậu ấy nên bây giờ bọn mình mới phải như vậy."

Cố Ngọc Như mặt không đổi sắc chỉ vì hình phạt là chạy mười vòng quanh khu nhà học của khối mười hai bọn họ, "Không phải lỗi của cậu đâu, cậu đừng tự trách bản thân cậu. Chuyện này một phần cũng là lỗi của mình."

----

Sự việc cũng không chỉ ồn ào ở lớp 12-1, bên lớp 12-7 cũng rất ồn ào vì bài viết được đăng trên diễn đàn trường.

Tần Khải Long là người nóng lòng muốn biết được chuyện gì đó ở Cao Hữu Phong nhất. Bài đăng trên diễn đàn trường là sao vậy chứ?

Vừa mới đến lớp cậu ta liền chạy đến bàn học, ngồi cạnh Cao Hữu Phong, hấp tấp muốn biết: "A Phong, rốt cuộc trên diễn đàn trường đăng hình ảnh cậu cùng cô gái nào đó bên lớp một đi học cùng nhau là xảy ra chuyện gì vậy hả?"

Cao Hữu Phong nhìn cậu mà khó hiểu, "Diễn đàn trường?"

Vương Đại nhìn là biết cậu không biết mình được chụp trộm rồi đăng lên diễn đàn trường rồi, nói với Tần Khải Long: "Này, cậu đưa cho cậu ta xem đi."

"Thật là, cậu cũng không biết gì là sao hả?" Tần Khải Long dở khóc dở cười, đưa điện thoại cho Cao Hữu Phong xem.

Cao Hữu Phong sau khi xem xong bài viết được đăng trên diễn đàn trường, mặt lạnh lùng, đáy mắt sắc lạnh, khó chịu: "Người nào đăng vậy hả?"

"Bây giờ cái này là chuyện chính sao? Cái này được một người ẩn danh đăng lên. Bây giờ không biết là ai đăng, A Phong, mình sốt ruột lắm rồi, nói cho tụi mình biết chuyện gì được không?" Tần Khải Long cậu ta sốt ruột chết đi được. Anh em của cậu dính tin đồn tình ái, thế mà cậu lại không biết cái gì!

Cao Hữu Phong nhìn cậu ta mà thấy chán ghét, "Sao cậu nhiều chuyện vậy?"



Vương Đại biết là không thể moi được tin tức gì từ Cao Hữu Phong nên cũng không ôm hi vọng gì nhiều, cậu ta nhấn vào từng hình ảnh xem, nghĩ ra cái gì thú vị: "Này, cậu không phải là thích Cố Ngọc Như?"

"Nhìn mà xem, người trong ba bức ảnh này không phải là Cố Ngọc Như sao?" Vương Đại nhìn cậu nhếch nhếch khóe môi.

"Cố Ngọc Như? Là ai vậy?" Tần Khải Long không biết người Vương Đại đang nói đến là ai, tò mò chuyển đối tượng hỏi thăm tình hình.

"Là người mà tụi mình trong ngày đi học đầu tiên, trong căn tin trường, ngồi ăn cùng."

"Nhưng có tận ba người lận, mình không biết ai là Cố Ngọc Như hết." Tần Khải Long đúng là ngu ngốc hết sức.

"Người ngồi đối diện với A Phong ấy." Vương Đại cũng bình tĩnh, không nóng vội.

"Ấy! Là cậu ấy à." Như nhớ ra được Cố Ngọc Như là ai, liền đối chiếu nguồi trong bức ảnh với người trong tâm trí cậu vào ngày hôm đó, "Đúng là Cố Ngọc Như thật."

Như tìm ra một lục địa mới, cậu vỗ một phát vào đùi của Vương Đại, nhìn Cao Hữu Phong với vẻ mặt kinh ngạc, "Trời đất ơi, cậu đừng nói với mình, mấy ngày nay cậu lao đầu vào học là vì cậu thích cô ấy đó nhé!"

Cao Hữu Phong: "..."

Cao Hữu Phong nhìn hai người bạn này mà từ tận đáy lóng phát ra một tiếng chửi tục như thể:

"Khốn khiếp thật, sao hai cậu không đi làm thám tử đi. Sao mà có thể nhìn thấu hết mọi chuyện vậy hả?"

Lúc này có người chạy vào lớp thông báo cho họ một tin động trời:

"Trời đất ơi, lớp một đang đánh nhau đấy."

"Là Tống Anh Lạc đánh nhau với bạn nữ nào sáng nay trên sân trường cùng đi lên lớp với Cao Hữu Phong." Cậu bạn này càng nói càng nhỏ, vẻ mặt sợ sệt nhìn Cao Hữu Phong.

Cao Hữu Phong nghe được tin như vậy thì nhíu nhíu đôi mày.

Thấy Cao Hữu Phong vẫn ngồi ở trước bàn, cậu bạn này lại nói thêm:

"Nhưng mấy người bọn họ bị thầy Quách phạt rồi, hiện tại đang chạy vòng quanh khu nhà học của bọn mình đấy."

Cậu bạn này vừa dứt lời thì Cao Hữu Phong liền đứng lên, chồm người đến gần cửa sổ, nhìn xuống phía dưới. Đúng là đang có mấy bạn học chạy ở dưới.

Hành động này của Cao Hữu Phong được Vương Đại và Tần Khải Long cũng như cả lớp bảy chứng kiến được. Bọn họ không thể nào không suy nghĩ linh tinh.

----

Sáu người ở dưới khu nhà học A chạy được sáu vòng rồi thở hổn hển, cơ thể cũng dần hết sức, bước chân càng nặng nề hơn, không thể nào cố sức hơn được nữa. Thầy Quách cũng không nỡ để bọn họ quá mệt mỏi, vì thương học sinh của mình nên, "Được rồi, các em không cần chạy nữa, lên lớp đi, nhưng các em vẫn phải dọn vệ sinh. Nghe rõ chưa!"

Dù được ân xá không phải chạy thêm bốn vòng nữa, bọn họ cũng không bày ra vẻ mặt không bằng lòng rằng phải dọn vệ sinh ở tầng ba, uể oải đáp: "Dạ rõ."

"Được rồi, lên lớp đi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.