“Hy vọng anh nhỏ đừng bận lòng, bay thật cao thật xa, vĩnh viễn không gặp lại một người như em nữa.”
Đào Hoài Nam đột nhiên khóc nức khóc nở một trận mà chẳng rõ nguyên do, sau đó còn nói mấy lời khùng điên.
Mà cũng không thể nói là không rõ lý do, nhưng tóm lại là nói mấy lời khùng điên.
Trì Sính bị cậu chọc tức, trong nhà lấy Trì Sính làm tâm, áp suất xung quanh giảm sâu, bức bách khó chịu.
Mâu thuẫn tới mức này đến anh Đông cũng không thể hoà giải được, Đào Hiểu Đông cũng biết lần này Trì Sính tức giận khó dỗ dành. Mà lần này Đào Hoài Nam bất thường không còn sợ anh nữa, sắc mặt tái nhợt khó coi, và còn cố chấp một cách khó hiểu.
“Thi xong rồi, hai đứa không định đi chơi đâu à?” Đào Hiểu Đông đứng trước cửa phòng Đào Hoài Nam, chân trong chân ngoài, nhìn mỗi bên một chút rồi hỏi, “Anh dẫn hai đứa đi chơi nhé? Hay hai đứa tự đi?”
Không cần nghĩ cũng biết không ai ngó ngàng gì tới anh, bây giờ trong nhà này chỉ có mình anh Ngôn là trả lời anh thôi.
Đào Hiểu Đông đứng ở đó nói mấy câu, không ai lên tiếng, cuối cùng đành phải quay sang nhìn Thang Sách Ngôn.
“Dẫn anh đi, anh muốn đi chơi.” Thang Sách Ngôn rửa tay xong bước ra, lúc đi qua đẩy lưng Đào Hiểu Đông ra ngoài.
Làm bác sĩ không có thời gian tự do cho riêng mình, từ lúc Thang Sách Ngôn về nước đến giờ chưa được đi chơi chân chính lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-lau-nam/3593186/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.