“Đào Hoài Nam ôm chặt lấy anh, kéo lấy đầu Trì Sính vào người mình khiến anh không thể cử động được, cậu khóc nức nở nói “Anh à em sợ lắm.”
Đào Hoài Nam nhốt mình trong phòng hai ngày trời, chỉ uống một chút nước và sữa chứ không ăn miếng cơm nào, suốt hai ngày đấy cậu chỉ ra ngoài đi vệ sinh hai lần.
Khoảng thời gian đầu mọi người còn thuận theo ý cậu, cho cậu thời gian và không gian để điều chỉnh tâm trạng mình. Nhưng cậu cứ như vậy, rõ ràng rất bất thường, anh Đông có chiều đến mấy cũng không thể tùy ý cậu mãi được.
Sáng sớm ngày thứ ba, Thang Sách Ngôn mở cửa phòng Đào Hoài Nam, trông thấy cậu đã thay quần áo xong xuôi, đang chuẩn bị ra ngoài.
Thang Sách Ngôn vỗ lưng cậu, đưa một tay ra ôm lấy cậu, cất giọng ôn hoà như bình thường: “Đỡ hơn chút nào chưa?”
Đào Hoài Nam cũng ôm lấy anh, cậu không lên tiếng, bàn tay khẽ nắm lấy vạt áo sơ mi sau lưng Thang Sách Ngôn.
“Ôi đừng nắm chặt, anh còn phải mặc để lát đi làm nữa, em mà túm nhăn làm ảnh hưởng tới hình tượng của anh mất.” Thang Sách Ngôn cười bảo.
Đào Hoài Nam mím môi, bờ môi khô khốc, trông có mệt mỏi.
“Có đói không?” Đào Hiểu Đông cất tiếng hỏi.
Đào Hoài Nam muốn nói, nhưng lại không thể cất lên thành tiếng, thế là cậu ngậm chặt miệng, khẽ hắng giọng.
Trì Sính ở phòng bếp chuẩn bị bữa sáng, Đào Hiểu Đông thì đang cạo râu trong phòng vệ sinh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-lau-nam/3593185/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.