“Quen rồi!” Trì Sính nói với Thạch Khải: “Phiền lắm!”
Đêm đã về khuya, dây thần kinh xấu hổ của cậu bé mù đã tan ca. Bây giờ nói gì cũng không cảm thấy xấu hổ, cái miệng khép rồi lại mở, không chút nao núng hồn nhiên nói ra những lời khiến người ta bối rối này.
“Anh cắn đau lắm ấy..” Đào Hoài Nam hồi tưởng lại cảm giác khi đó, chép miệng một cái, “Nhưng mà sướng ghê ý.”
Ban đầu Trì Sính vờ như không nghe thấy, Đào Hoài Nam lại nói, “Em thích cực kỳ, môi anh..”
Cái miệng khép khép mở mở, còn chưa nói xong đã bị người ta duỗi tay ra bịt miệng lại.
Đào Hoài Nam lắc đầu “ưm ưm”, bị bịt miệng liền chu môi hôn vào lòng bàn tay Trì Sính.
“Anh không xử được em chứ gì?” Trì Sính gằn giọng nói.
Đào Hoài Nam giơ tay lên đẩy tay Trì Sính ra, nói nốt vế cuối: “Môi anh thịt dày.”
Trì Sính lại bóp vào mặt cậu, bóp đến nỗi hai má bị biến dạng, cái miệng chu tít lên, Đào Hoài Nam vẫn còn cười hí hửng.
“Làm cái gì vậy, vẫn chưa hết say à?” Đào Hiểu Đông ra ngoài lấy cốc nước, nghe thấy Đào Hoài Nam vẫn còn hớn hở thì thầm to nhỏ, ló đầu vào nhìn.
Đào Hoài Nam vội vàng nhắm mắt lại.
Trì Sính buông mặt cậu ra, Đào Hoài Nam vội vàng nói: “Ngủ rồi ngủ rồi.”
Đào Hiểu Đông dở khóc dở cười, “Bó tay luôn đấy, say rượu làm càn mấy ngày.”
“Còn nói nữa anh tống em sang phòng anh Đông.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-lau-nam/3593164/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.