“Đào Hoài Nam: !!”
Nhiều lúc Đào Hoài Nam giống như một chú mèo con làm nũng bám người, thi thoảng thì rõ ràng chỉ là một chú cáo con bụng đầy mưu mô mà thôi.
Lúc cậu hôn Trì Sính cũng không hề tránh né, thậm chí còn hôn lại cậu.
Cậu bé mù rõ là càn quấy, ôm chặt cổ rồi đưa đôi môi mình tới, chạm môi rồi cũng không vội rời đi, đôi môi mềm mại chạm trong vòng mấy giây. Trì Sính bị cậu bám lấy không nhìn thấy màn hình, cuối cùng phì cười.
“Phiền thế nhỉ?” Trì Sính ngửa cổ ra đằng sau, buông mắt nhìn về phía cậu, trong giọng điệu ghét bỏ còn vương chút ý cười.
Đối với Đào Hoài Nam mà nói, Trì Sính vừa nói vừa cười như vậy vẫn còn rất mới mẻ, bởi vì rất hiếm khi anh như vậy. Bấy giờ trái tim Đào Hoài Nam nhún nhảy thình thịch, cũng không trả lời, chỉ nghiêng đầu muốn hôn tiếp.
“Ngồi dậy,” Cuối cùng Trì Sính vẫn phải ngửa cổ ra sau để tránh cậu, “Đừng làm phiền.”
Miệng thì nói vậy, nhưng lúc Đào Hoài Nam hôn Trì Sính cũng đáp lại. Cả người Đào Hoài Nam thư thái, không còn tủi thân nữa, dẫu cho ngoài trời mưa xối xả thi thoảng còn lẫn tiếng sấm rền vang trên trời, nhưng lúc này cậu ngồi trọn trong lòng Trì Sính rồi không còn sợ hãi nữa, bên anh là nơi an toàn nhất.
Đào Hoài Nam hôn chán chê rồi, ôm cổ Trì Sính rồi tựa vào vai anh, yên tĩnh nằm ngả trong lòng anh, không còn náo loạn nữa.
Trì Sính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-lau-nam/3593158/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.