“Những người cậu yêu thương rồi sẽ lần lượt có cuộc sống cho riêng mình.”
Mấy hôm sau Đào Hiểu Đông mới quay về, anh vừa về Đào Hoài Nam liền bổ nhào tới, em bé nhớ anh lắm rồi.
“Người anh lạnh, đứng dậy trước đã.” Đào Hiểu Đông xoa đầu em trai, anh nhìn cậu rồi nói, “Sao gầy xọp đi thế này?”
“Tiểu Trì nhốt em!” Cuối cùng Đào Hoài Nam cũng có người để cáo trạng, cậu chỉ về phía Trì Sính, nhưng không biết anh đang ở đâu, đành phải buông tay xuống, “Anh ấy nhốt em suốt ngày không cho em đi đâu!”
Trì Sính đón lấy hành lý, Đào Hiểu Đông cười hỏi: “Nó có phiền em lắm không?”
“Vẫn ổn,” Trì Sính nói, “Em quen rồi.”
Anh Đông về rồi, Đào Hoài Nam lại có thêm một đối tượng để nhõng nhẽo, Trì Sính không cho cậu ra ngoài chứ gì, nhưng anh Đông thì được nha!
Đào Hiểu Đông không phải chứng kiến cảnh tượng nửa đêm Đào Hoài Nam sốt đến nỗi run rẩy nôn khan, anh chỉ được thông báo qua điện thoại là Đào Hoài Nam cảm rồi, hai cậu em không nói cho anh Đào Hoài Nam sốt nặng như vậy.
Anh chỉ thấy em mình hoạt bát như vậy, có gì đâu mà không ra ngoài chơi được, Đào Hoài Nam dậy sớm bám lấy anh nằng nặc đòi tới cửa tiệm cùngn, Đào Hiểu Đông rất sảng khoái đáp ứng: “Đi thôi.”
Cuối cùng Đào Hoài Nam cũng có thể vênh mặt lên nói với Trì Sính, “Em sắp được ra ngoài rồi!”
Trì Sính không nói gì, đưa áo khoác cho cậu, xay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-lau-nam/3593153/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.