“Giai đoạn trưởng thành ngày nào cũng trôi qua trong bình yên, mỗi ngày lại có một câu chuyện mới mẻ.”
Sau đó Đào Hoài Nam duy trì trạng thái này suốt một khoảng thời gian dài, bất kể cảm thấy hứng thú và hiếu kỳ với chuyện này đến đâu, chỉ cần trong não đổi thành Trì Khổ, lập tức không còn tò mò gì nữa, cảm thấy hết sức kháng cự trước những tưởng tượng này.
Điều này khiến cho trong đầu cậu bé tuổi mới lớn không có bất cứ ảo tưởng, suy nghĩ mập mờ nào cả.
Trong khi Đào Hoài Nam còn ngây ngô, tỉnh tỉnh mê mê thì Trì Khổ càng lớn càng cao, bờ vai càng ngày càng rắn rỏi, giọng cũng ngày một thêm dễ nghe, không ai chê anh xấu nữa cả.
Giai đoạn trưởng thành ngày nào cũng trôi qua trong bình yên, mỗi ngày lại có một câu chuyện mới mẻ.
Ngày mai là sinh nhật Đào Hoài Nam rồi, đến sinh nhật này cậu cũng lên mười sáu.
Trì Khổ cũng mười sáu tuổi, anh ấy sinh nhật muộn, nên tính ra cũng không hơn Đào Hoài Nam đủ một năm. Đào Hoài Nam ngấp nghé mười sáu, còn Trì Khổ đang ở cuối tuổi mười sáu rồi.
Khai giảng lớp chín được một tháng, trong bài kiểm tra đầu tiên của lớp chín, không có gì ngạc nhiên khi Trì Khổ lại đứng nhất khối.
À, bây giờ phải gọi là Trì Sính mới đúng.
Năm ngoái anh đã được gạch tên ra khỏi hộ khẩu nhà họ Trì, Đào Hiểu Đông không đủ điều kiện để nhận nuôi, bây giờ anh nhỏ nằm trong hộ khẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-lau-nam/3593147/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.