“Đào Hoài Nam… cậu uống sữa chua nè!” Cán bộ lớp đi tới, ngồi xuống bên cạnh Đào Hoài Nam, đẩy cốc sữa chua tới bên người Đào Hoài Nam, nhỏ giọng nói với cậu.
“Cảm ơn.” Đào Hoài Nam nói lời cảm ơn nhưng không uống, chỉ quay đầu lịch sự nói với cô bạn. Cậu bị cảm còn chưa khỏi, lúc nói chuyện giọng vẫn còn hơi khàn.
Giờ nghỉ trưa, hai bạn nhỏ ngồi yên tĩnh với nhau một lúc, trong phòng học vẫn còn mấy bạn nữ ngồi rải rác ở vị trí của mình.
Một lúc sau, cán bộ lớp lên tiếng hỏi: “Sao mãi mà Trì Khổ chưa đi học thế?”
Đào Hoài Nam trầm tư một lúc mới nói: “Tớ cũng không biết nữa.”
“Cậu mà cũng không biết á?” Cán bộ lớp chớp mắt, hỏi cậu, “Không phải hai cậu ở với nhau hay sao?”
“Tớ không biết thật mà,” Đào Hoài Nam lấy tay rứt rứt mép bàn, nhỏ giọng cười rằng: “Tớ cũng nhớ anh ấy.”
Đã nhập học mấy ngày rồi, ngày nào Đào Hoài Nam cũng đi học một mình, mọi người trong lớp lén lút thảo luận về Trì Khổ. Có người nói Trì Khổ học giỏi quá nên nhảy lớp, cũng có người nói Trì Khổ và cán bộ lớp yêu sớm bị gia đình phát hiện, nên chuyển trường cho cậu ấy rồi.
Cũng có vài bạn âm thầm tới hỏi chuyện Đào Hoài Nam, Đào Hoài Nam chỉ nói anh cậu xin nghỉ, mấy hôm nữa sẽ tới trường.
Thỉnh thoảng đến lúc nghỉ giữa giờ hai cậu bạn bàn sau lại đá vào bàn Đào Hoài Nam, hỏi cậu có muốn đi vệ sinh không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-lau-nam/3593142/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.