Kể từ đêm hôm đó, mỗi lần Đào Hiểu Đông không về nhà buổi tối, đều là Đào Hoài Nam nằm ngủ bên trong, Trì Khổ ngủ bên ngoài.
Trì Khổ ngủ rất ngoan, có lẽ do bị cha đánh mà tạo thành, buổi tối ngủ không sâu giấc, bên ngoài có tiếng xe chạy cũng khiến cậu choàng tỉnh. Đào Hoài Nam thì khác, ngủ say như heo, lăn qua lăn lại suốt cả đêm, trước khi vào giấc vẫn còn gối đầu trên gối, nhưng sáng sớm tỉnh dậy đầu lại ở cuối giường.
Đây đều là thói quen xấu do gia đình chiều hư mà ra, lúc nào nằm cũng gác chân lên người ta ngủ. Cẳng chân núng nính căng mịn gác lên người bên cạnh. Có đêm Trì Khổ bị cậu gác lên người làm cho tỉnh dậy, mới đầu còn đẩy xuống, sau đó không đẩy nữa, dù sao cũng không biết khi nào lại bị gác lên tiếp.
Chiếc giường đôi 1m5, Trì Khổ chỉ chiếm được có ba mươi phân, 1m2 còn lại cho Đào Hoài Nam lăn lộn, tha hồ nằm ngang nằm thẳng nằm nghiêng.
Sáng sớm Đào Hiểu Đông mới quay trở về, xăm hình suốt cả đêm, hai hôm nữa còn phải ra ngoài một chuyến.
Anh hợp tác cùng bạn mở một studio, mới chập chững những bước đầu tiên, có rất nhiều việc, cũng cần phải giao thiệp nhiều, làm quen từng người từng mối một. Đáng lý hôm nay anh không nên quay về, buổi sáng vẫn còn việc, nếu là trước kia anh sẽ ở lại cửa hàng chợp mắt một lúc. Nhưng hiện tại còn em trai, hai ngày rồi không về trong lòng cứ nhơ nhớ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-du-lau-nam/3593116/chuong-6.html